Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

HỌP BẠN THBL 2016






HỌP BẠN THBL 2016
Ngoan Nguyễn
Toàn thế giới đang chúc mừng năm 2016,cùng nâng ly champagne ,giữa tiếng reo hò, tiếng pháo  bông liên hồi, nổ tan màn đêm.Mang  những chùm ánh sáng đủ màu sắc, rực rở, hứa hẹn một năm mới vui tươi, thịnh vượng.Cũng là thời gian các cô cậu học trò Trung Học Bình Long dành cho nhau trong dịp đầu năm dương lịch
Mỗi năm họp bạn qua đi,tuổi đời thêm tí,chẳng mấy chốc mà đã " sáu mươi năm cuộc đời".làm  nội ,làm ngoại người ta.Chỉ giây phút họp bạn thời áo trắng học trò,bạn như sống lại giây phút tuyệt vời của tình bạn ,tình thầy trò.Bạn thấy mình trẻ trung ,vui cười bên cạnh những khuôn mặt đáng ghét, bỏ không đành này.Bên  những khuôn mặt bạn bè thầy cô còn  sót lại  sau cuộc chiến An Lộc .Còn bao bạn ....bao thầy ..
Được tin báo họp lớp La Kim Luân đã làm bài thơ" Bạn đi không ?" Đoạn mở đầu đã viết :

"Sắp tới họp lớp nữa rồi sao?
Sóng kia vừa mới lắng hôm nào,
bạn bè vừa xôn xao tạm biệt,
ánh mắt chân tình mới vừa trao...


Sợ mới gặp gở năm nào ,nay chần chừ không đi nên bạn La Kim Luân  réo thúc:'
"Thời gian vốn dĩ chẳng chờ ai
Họp lớp ai kia cứ hẹn hoài
Sắp tới ngày rồi ...a lô mãi ..
............."
 rồi bạn La Kim Luân  hy vọng :

Một lần nữa nhé Bình Long ơi !
Đón các bạn tôi mắt rạng ngời,
Hơn bốn mươi năm mình gặp lại…
Trung Học Bình Long mãi tuyệt vời!
........
Một đời người với thời son trẻ chiến tranh ,loạn lạc.Bom đạn cầy nát quê hương.Ngôi trường thân yêu đã không còn dấu vết.Ôi thương sao mái ngói hai màu ,sân trường đầy cỏ dại Mấy cây mít ,cây xoài.Tới mùa  đơm bông không kịp kết trái bởi  bọn học trò.
Cứ thế qua bao mùa phượng nở  bạn học cứ thưa dần ,Đứa về sài gòn học ,đứa bị bắt vào chiến khu,Đứa đi lính,Đứa lấy vơ người theo chồng,Các thầy cô  được hai năm cũng rời trường mà đi nơi khác
Cứ thế qua bao mùa cao su lá đổ ,qua bao mùa mưa , những cơn mưa dầm dề, rỉ rả ngày đêm,,trời se se lạnh trong  cảnh êm ả của tỉnh lẻ ,vắng vẻ của đồn điền cao su.Cảnh buồn ,người buồn , sao chẳng sinh tình làm thơ.Ai cũng làm thơ,ai cũng mơ một ngày mai lứa đôi  tươi đẹp,Bước qua vũng tối của những cơn mưa buồn .
Tưởng rằng đã yên,Nào ngờ An Lộc 1972 .Đứa mất mẹ ,đứa mất cha ,đứa mất em ,đứa mất chi và cả một gia đình không còn ai.An Lộc điêu tàn thành bình địa .Đứa sống sót lang thang như kẻ không nhà.
Than ôi thục nữ không nhà
Thân ta không bến sao mà gặp nhau
Rồi những năm hòa bình, bạn bè còn sót lại gặp nhau . còn bao đứa....   ? bao đứa sinh sống nơi này,bao đứa ở nước ngoài .bao đứa không biết tin ,Mấy đứa thành cộng .Mấy đứa thất bại không  chường mặt nhìn bạn bè. một đứa vừa mới chết  bịnh hôm qua ...
Bạn bè gặp lại ,như trăng khuyết rồi lại tròn .Như  trăng tròn rồi lạ khuyết.Được gặp lại nhau bên ly rượu ,cười cho bể càn khôn .Nói cho say bao điều chưa nói hết.Nói cho vỡ vụn hết cõi lòng.Nghêu ngao hát cho đời tươi đẹp.Kể chuyện tiếu lâm cho ôm bụng  cười lăn.Trong khóe mắt trong nụ cười như có nhau, tin yêu tự thuở nào .Giúp đỡ thương mến nhau" Một con ngựa đau ,cả  tàu không ăn cỏ"Ngày nắng thì có ngày mưa ,cơm  trưa thì tới cơm chiều.Nay bịnh rồi mai khỏe.Có sinh rồi có tử ắt phải buồn lòng chi rựa !
Nhưng bạn bè  đôi khi như hai chân trời khác biệt.Như mặt trời mặt trăng,như nước và lửa.Nguyên ủy của đất trời thì chỉ có một ,Rồi sinh ra nhiều thứ  như nghịch và thuận , hệ lụy :sinh ra nhiều chuyện không vui .
Bạn bè mỗi ngày một lưa thưa.Bởi những cơn gió chướng thổi về.Bởi những oan khiên giết dần lòng tin yêu ,nhiệt  huyết .Đời người" như bóng câu qua cửa ",Trót sinh ra ở đất nước Việt Nam  .vì đâu lắm nổi thế này....?
Từ phương xa ,nhìn hình ảnh bạn bè hàng năm..Năm nay ,vết nhăn nhiều hơn.Đôi mắt tròn ,tinh anh ngày  nào xụp dần, bởi thăng trầm của cuộc sống.Thôi hảy  cùng nhau uống ly cà phê đắng.vì còn thấy nhau ,còn thấy nụ cười trao nhau.Cùng chúc con cháu bén duyên chồng vợ .Mà nhớ ,nhớ thuở nào.....:Biết đâu trong  đám cô cậu học trò ngày xưa  đã đễ ý tới nhau, mà  không duyên phân, bây giờ vương vấn ,bùi ngùi.

Tết tây rồi tới Tết ta
Cao su lá đổi từ xanh ra vàng
Bao giờ duyên bén cùng nàng
Sang xuân lá chuyển từ vàng ra xanh
Giá mà gọi đại tiếng anh   !
Mủ dây đã kết duyên lành thành đôi
 Sao mà chẳng chịu hé môi
Để  ai vương vấn bồi hồi nhớ nhung.
Có cơn mưa rú lá cao su nào chưa các anh ,các chị , các em ? Lá cao su sẽ vàng,đợi cơn gió về  ,thổi lá bay bay theo nắng ,làm lu  mờ vài con bướm vàng lạc lỏng giữa trời thơ.Đâu đây người phu quét lá ,gom khói chiều,Thu nắng về trời.Có con chim lẽ bầy thu mình trên nóc nhà nhìn khói bếp nhạt nhòa , cô quạnh .
Trong ngày vui họp bạn ,cám ơn Tánh thắp  cho mình nén hương tưởng nhớ Lộc. Cũng nhớ đám học trò năm cũ đã mất như Lương văn Lý ,Phạm văn Vinh,Nguyễn văn Vinh,Lê triều Khu.....Phạm Thị Ngọc Diệp, Phú khèo Minh,.Kiêu .......Mỗi  một người bạn gắn liền với cái thời "ăn chưa no,lo chưa tới "của chúng mình.Người đi sau thương nhớ người  đi trước.Còn cuộc sống hàng ngày  của chúng ta đong đầy những âu lo ...Có lần bạn bè nhớ tới Lộc  .Tôi đã viết về kỹ niệm với Lộc và Ngô Công Vì :
"Trong cảnh vắng lặng Bưng Mía ( Phía Tây Xa Cam hơn hai cây số ) N đang vỡ đất làm vườn.Lộc dắt chiếc xe đạp chờ tới, miệng cười thật tươi , mái tóc dường như chưa biết chải bao giờ
_" Nghe tin mày về ,Tao ghé thăm mày..."
N cảm đông,hai đứa nhìn nhau rưng rưng.Gió vẫn ve vẩy vài chiếc lá cao su rơi bên cạnh.
Hai vòng xe đạp vội vã  dừng lại,Hai đứa nói với nhau như chưa bao giờ được nói .Tình cảm chan hòa.
-" Còn nhìn thấy mày là vui rồi"
Vội vã chia tay ,
-"Tao vào sóc thượng đổi gạo qua ngày"
Nắng vàng nhạt,loang lồ trên bộ quần áo lam lũ của L khuất dần trên đồi cao.
Rồi từ đó...... L đã mất sau một cơn Tai biến mạch máu nảo
Ngô Công Vì.  N nhiều đêm ngủ ở nhà nó. Những đêm trốn VC ra tỉnh .Có một đêm cả bọn trải chiếu ngủ ở phòng khách , nhà bị pháo kích, may mắn không đứa nào bị gì cả.Hồi xưa bọn mình không biết nghĩ đến bạn mình,Vì đã có con cái và Gia Đình.Cứ kéo nó đi để vận động mở trường.Đến khi mở được trường còn bắt nó dạy không lương .Trong khi mướn các thầy cô khác thì trả tiền giờ."
Còn  những đứa bị thương mất chân như Nguyễn văn Thạch ,Nguyễn văn Tỳ B.....và còn nhiều đứa nữa mà mình không biết và những áo trắng ngày xưa ẩn mình nơi chốn am thiền.


.Thay cho lời kết Hoàng Ngọc Thủy đã viết trên Facebook :
·
1/1 hay 3/1 rồi cũng qua đi . Mai thị Tư và Lê Ngọc Dư chắc cũng đã trở về nhà .Bao ngày chờ đợi , chộn rộn rồi cũng yên ắng , Giờ , ngồi xem lại các hình ảnh . Buồn quá , hình như sau các lần họp mặt , bao giờ cũng có một người bạn thân ra đi. Năm ngoái là người bạn tên Hùng . Năm nay, là Quách Thanh Vân -Dù biết Vân đau yếu , bệnh hoạn kéo dài .Gặp lại nhau , những người bạn nam tóc bạc hơn , thưa hơn . Những người bạn nữ tươi hơn với những chiếc áo màu và khuôn mặt có màu sáng . Tất cả các bạn đều giống nhau ở ánh mắt và nụ cười vui . Lần này , mình có phần toại nguyện , đã gặp tận mắt Mai thi Tư , Lê Ngọc Dư , Tâm Trần , Tâm Đỗ , Đoàn Văn Tiết . Chỉ tiếc chưa thấy Vũ Nguyêt Trần , nhà thơ Hiếu Nguyễn và người chưa một lần giao lưu trên facebook là Phương Tím Mùa ( người có tâm hồn run rẫy - theo mình nghĩ). Chỉ biết ,ở tuổi này , còn gặp được nhau là quí .Chưa đến khúc xệu sạo , răng long , mắt mờ hay bị đi chầu giời là tốt lắm rồi . Nhớ BL , tháng 1 / 2/2016
Nhân dịp xuân Bính Thân.Kính chúc quý Thầy Cô được dồi dào sức khỏe.Các anh chị,các bạn,các em các cháu được bình an, hạnh phúc.Mời các bạn nghe bài thơ xuân :

Xuân đi xuân tới vẫn còn xuân
Áo đỏ ,áo vàng diện nghinh tân
Toe toét miệng cười duyên sáu bó
Huyên thuyên giọng nói nặng ngàn cân
Hoa mai ,hoa cúc vừa chớm nở
Củ kiệu dưa hành muối vừa ăn
Mời bạn nâng ly mừng tuổi thọ
Mừng cho con cháu thật là xuân

Ngoan Nguyễn (7-1-2016 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét