Cái chết của một dân tộc | Chân Trời Mới Media
Chiến lược cưỡng chiếm lãnh thổ Việt Nam, rồi Hán hóa người dân Việt đã được nhà cầm quyền Bắc Kinh toan tính từ rất lâu (1920-1930). Đối với thế giới thì biển Đông thật quan trọng nhưng riêng đối với Trung Cộng thì biển Đông là cái yết hầu đưa thực phẩm qua cổ họng xuống bao tử, là đôi cánh cho con cọp hung dữ (bay lên). Tuy vậy, không có một chiến lược bành trướng nào mà không có cái giá của sự đổ máu phải trả,ngoại trừ chiến lược thôn tính Việt Nam của Tàu vào cuối thế kỷ 20 đầu thế kỷ 21 (ko cần tốn 1 viên đạn bé xíu nào !).
Mùa Thu năm 1989, khi các quốc
gia CS bên Đông Âu sụp đổ, đã khiến cho đảng CS Việt Nam phải lo sợ sẽ
trở thành nạn nhân của sự sụp đổ dây chuyền đó. Bởi thế tháng 9 năm
1990, TBT đảng lúc bấy giờ là Nguyễn Văn Linh, cùng với chủ tịch Hội
Đồng Bộ Trưởng Đỗ Mười và Phạm Văn Đồng kéo nhau sang Tàu, ký giấy bán
nước qua tay Giang Trạch Dân và Lý Bằng, ngõ hầu níu kéo và giữ cho được
cái bộ máy cai trị là đảng CS của họ. Đó là một văn kiện không gì khác
hơn là việc ký giao kèo THỦ TIÊU CẢ MỘT DÂN TỘC.