TIẾNG LÓNG.
Tết đến, bố ở
quê ra thăm vợ chồng cô con gái ở phố, hai vợ chồng làm nghề buôn bán ở chợ
giời.
Ông cụ vốn lần đầu lên thành phố, xuống xích lô trả tiền.
Vừa vào nhà cô con gái hỏi:
- Thế nó "chém" bố mấy nhát?
Ông bố ngẫn người chả hiểu gì:
- Làm gì có ai chém bố đâu.
Tối đến, sau khi cơm nước xong xuôi, ông cụ vào phòng
nghỉ. Hai vợ chồng nằm ở bên kia nghĩ thương bố, mai bố về quê lại rồi, sợ
không có mấy tiền để tiêu xài. Chồng mới bảo vợ:
- Hay em mở tủ xem đạn dược thế nào, có còn băng nào lia
cho bố vài băng.
Ông bố nghe xong sợ quá nhổm dậy, bỏ chạy thục mạng và thề
không lên thành phố nữa.
Lẽ Ra Tôi Chết Trong
Bồ Khoai Lang
Ở một làng nọ,
có một người đàn bà sinh tình ý với ông hàng xóm.
Gặp lúc chồng đi làm, chị chàng nằm võng ru con và ca ghẹo
rằng:
- À ơi...
Hôm nay nhà tớ đi cày
Có sang làm cái...ban ngày, thì sang
À ơi...
Được lời như cỡi tấm lòng, người đàn ông nhà bên đang bế
con cho vợ đi chợ vắng nhà vội trả lời:
- À ơi...
Tình tang tích tịch tình tang,
Tớ ru con tớ, tớ sang bây giờ
À ơi...
Khi con thiu thiu ngủ, anh chàng lật đật chạy sang vui vầy
cùng chị chàng. Đang lúc hai người quấn quýt nồng thắm, ai dè người chồng dắt
trâu trở về nhà. Anh nhân tình vội úp ngược cái bồ đựng khoai ở góc nhà lên,
rồi rúc vào đó để trốn. Chị chủ nhà thì nằm võng ôm con. Thấy chồng còn
lúi húi rửa chân ngoài giếng, chị bèn ru bâng quơ:
- À ơi...
Có ra, thì ra lúc này
Không ra thì chết cả mầy lẫn tao
À ơi...
Anh hàng xóm vội lật bồ, vạch bờ giậu lủi về nhà, may mà
thoát. Ngày hôm sau, người chồng đánh trâu ra đồng cày nốt thửa ruộng. Ở nhà,
chị chàng vẫn còn ham làm lại cái việc dở dang ngày hôm qua, vừa nựng con vừa
ca rằng:
- À ơi...
Hôm nay nhà tớ lại đi cày
Có sang làm cái í a ...ban ngày, thì sang
À ơi...
Anh nhân tình vẫn còn sợ chuyện hôm trước, nên hát vọng
sang:
- À ơi...
Thôi thôi, tôi xin lạy cô
Hôm qua suýt chết trong bồ khoai lang
À ơi....
Nhiệt Kế,
Ampère Kế, Volt Kế…… và Vợ Kế !!!
- Mình ơi ! Ðể đo nhiệt độ người ta dùng nhiệt kế,
- Để đo cường độ dòng điện dùng ampe kế, đo hiệu điện thế
dùng vôn kế …
- Ðể đo sự bền vững của con tim, khối óc đàn ông người ta
dùng mỹ nhân kế.
Còn để đo sức khỏe của mình thì dùng kế gì nhỉ ?
Chồng :
- Ðể đo sức khỏe của anh là phải dùng …. vợ kế !
|
KHÔNG
CHỈ LÀ CHUYỆN VUI …(1)
Câu chuyện thứ 1. Trên đời
này có 2 việc khó nhất: 1 ) là nhét tư tưởng của người này vào đầu của
người khác. 2 ) là nhét tiền của người khác vào túi của mình. Nếu:
Ai làm được
điều số 1 thành công thì người đó được gọi là "thầy".
Ai làm được điều thứ 2 thành công thì người đó được gọi là "chủ".
Còn nếu có người làm được cả 2 điều trên thành công thì ta gọi đó là "Vợ"
!!!
Bài học : Hãy nhớ ! Vợ là số 1 trên đời !
Câu chuyện thứ
2.
Có cô nọ chừng 20 tuổi xanh đến
gặp bác sĩ : "Em sắp lập gia đình, mà ảnh ăn chay trường, có
ảnh hưởng gì cho "chuyện hạnh phúc gia đình" không bác sĩ ?".
BS tư vấn : "Cô có thấy con dê con bò chúng nó ăn cây ăn cỏ suốt đời mà
có con dê đực con bò đực nào bỏ sót con dê cái con bò cái nào trong
chuồng đâu !" Cô gái hoan hĩ ra về.
Bài
học : Hãy nhớ ! Chồng là số 1 trên đời !
Câu chuyện thứ
3.
Chàng yêu nàng từ thuở nàng mười
lăm mười sáu tuổi. Không được chấp nhận, cả hai lén lút quan hệ, quậy tưng
bừng, trốn nhà, dọa chết. Trong khoảng cả năm dài, ông bu bà bu gọi là phạm
pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra tòa thụ án. Nhưng nếu chuyện đó
kéo dài khoảng ba năm, nàng hết vị thành niên, mà vẫn êm ắng không có chi,
thiên hạ gọi là yêu lén lút, yêu trộm, yêu oan trái. Rồi nếu mối tình kéo dài
sáu bảy năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó
khăn… để mà yêu nhau.
Bài học : Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm
được trong… bao lâu!
Câu chuyện thứ
4.
Một nàng cave, nếu ngủ với thợ
thuyền lao động nhập cư hay vô nghề rỗi nghiệp, sẽ bị gọi là đối tượng
xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với
ngôi sao sân cỏ hay màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề
nghiệp” mà còn được trưng ảnh hở thịt hở da giữa công chúng, không ai quy
chụp gì.
Bài học : Bạn làm gì không quan trọng, quan trọng là bạn làm
điều đó với ai!
Câu chuyện thứ
5.
Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị
chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc
gì. Những nàng thông minh là những nàng không lấy tay che thân thể, che
“cái ấy”, mà lấy tay che… mặt.
Bài học : Hãy quan tâm tới mấu chốt của mọi vấn đề.
Câu chuyện thứ
6.
Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh
sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai
đứng cạnh tôi trên xe bus đông đúc cũng đã móc lấy mất tiền của tôi !”. Cảnh
sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như
thế, mà cô không la lên ?”. Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ
muốn moi tiền !”
Bài học : Một nhà kinh doanh tài ba là người moi được
tiền của khách hàng trong lúc đang khiến khách hàng sung sướng ngất ngây.
Câu chuyện thứ
7.
Nhân viên nữ một công ty vệ sinh
rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải
quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilette, nhân viên này có sáng kiến
dán lên tường phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ
bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”. Ngay từ ngày hôm sau,
toilette nam sạch bóng và không còn quý ông nào lơ đãng nữa.
Bài học : Hãy lấy trãi nghiệm mà chứng minh cho khách hàng
thấy vấn đề một cách cụ thể, đầy ấn tượng.
Câu chuyện thứ
8.
Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con
rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai
triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nhanh nhẩu, cháu chả có gì cả,
thưa các bác, cháu chỉ có mỗi một đứa con, nó hiện đang nằm … trong bụng của
con gái hai bác!
Bài học : Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong !
Câu chuyện thứ
9.
Người chồng
khi biết vợ có thai thì vô cùng vui mừng.
Anh muốn khoe
cho tất cả mọi người biết tin này nên lấy điện thoại của vợ nhắn tin: "Tôi đã có thai" gửi đến tất cả mọi
người trong danh bạ.
Được một lúc thấy Mẹ (tức
là Mẹ vợ) sốt sắng trả lời: "Sao nói
là chồng không sinh được, con lại quan hệ với thằng Tiểu Lý à ?".
Anh Rể trả lời: "Cô tính xử lý thế nào?"
Tiếp theo Bạn thân
nhắn tin: "Chúng ta đã nửa năm không
gặp nhau, cô đừng đổ lên đầu tôi".
Đồng Nghiệp nhắn: "Không phải chứ ? Mới 2 ngày mà"
Sếp Cao I trả lời: "Tôi cho cô 10 triệu, cô nghỉ ngơi một thời gian
rồi tính"
Khách Hàng nhắn tin: "Được rồi, cô đừng hù dọa tôi, ngày mai cô tới
nhà tôi, chúng ta sẽ ký hợp đồng"
“D…” nhắn: "Cô ly dị, chúng ta sẽ giữ đứa bé"
“H…” nhắn: "Hôm đó còn có giám đốc, không phải cô tính nói là
của tôi chứ?"
Và “Đ…” nhắn: "Đừng đùa chứ, tôi đã phẫu thuật triệt sản rồi"
Kết cục : Chồng lăn ra bất tỉnh !!!
Giấy chứng nhận "Người"
Trên đoàn tàu, cô soát vé hết sức xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi áng chừng đi làm thuê, hạch sách:
- Vé tàu! Người đàn ông lớn tuổi lục khắp người từ trên xuống dưới
một thôi một hồi, cuối cùng tìm thấy vé, nhưng cứ cầm trong tay không
muốn chìa ra. Cô soát vé liếc nhìn vào tay anh, cười trách móc: - Đây là vé trẻ em.
Người đàn ông đứng tuổi đỏ bừng mặt, nhỏ nhẹ đáp: - Vé trẻ em chẳng phải ngang giá vé người tàn tật hay sao? Giá vé trẻ em và người tàn tật đều bằng một nửa vé, đương nhiên cô soát vé biết. Cô nhìn kỹ người
đàn ông một lúc rồi hỏi: - Anh là người tàn tật? - Vâng, tôi là người tàn tật. - Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật. Người đàn ông tỏ ra căng thẳng. Anh đáp: -
Tôi... không có giấy tờ. Khi mua vé cô bán vé bảo tôi đưa giấy chứng
nhận tàn tật, không biết làm thế nào, tôi đã mua vé trẻ em.
Cô soát vé cười gằn: - Không có giấy chứng nhận tàn tật, làm sao chứng minh được anh là người tàn tật? Người đàn ông đứng tuổi im lặng, khe khẽ tháo giầy, rồi vén ống quần lên - Anh chỉ còn một nửa bàn chân.
Cô soát vé liếc nhìn, bảo: - Tôi cần xem chứng từ, tức là quyển sổ có in mấy chữ "Giấy chứng nhận tàn tật,"có đóng con dấu của Hội người tàn tật! Với khuôn mặt như quả
dưa đắng, người đàn ông đứng tuổi cố giải thích: - Tôi không có hộ
khẩu của địa phương, người ta không cấp sổ tàn tật cho tôi. Hơn nữa, tôi
làm việc trên công trường của tư nhân. Sau khi tai nạn xảy ra ông chủ
bỏ chạy, tôi cũng không có tiền đến bệnh viện giám định...
Trưởng tàu nghe chuyện, đến hỏi tình hình. Người đàn ông đứng
tuổi một lần nữa trình bày với trưởng tàu, mình là người tàn tật, đã mua
một chiếc vé có giá trị bằng vé của người tàn tật…
Trưởng tàu cũng hỏi: - Giấy chứng nhận tàn tật của anh đâu? Người
đàn ông đứng tuổi trả lời là anh không có giấy chứng nhận tàn tật, sau
đó anh cũng cho trưởng tàu xem nửa bàn chân của mình. Trưởng tàu ngay đến nhìn cũng không thèm nhìn, cứ nhất quyết nói:
- Chúng tôi chỉ xem giấy chứng nhận, không xem người. Có giấy chứng nhận
tàn tật chính là người tàn tật, có giấy chứng nhận tàn tật mới được
hưởng chế độ ưu đãi vé người
tàn tật. Anh mau mau mua vé bổ sung. Người đứng tuổi bỗng
thẫn thờ. Anh lục khắp lượt các túi trên người và hành lý, chỉ có hơn 50
ngàn đồng, hoàn toàn không đủ mua vé bổ sung. Anh nhăn nhó và nói với
trưởng tàu như khóc:
- Sau khi bàn chân tôi bị máy cán đứt một nửa, không bao giờ còn đi làm
được nữa. Không có tiền, ngay đến về quê cũng không về nổi. Nửa vé này
cũng do bà con đồng hương góp mỗi người một ít để mua giùm, xin ông mở
lượng hải hà, giơ cao đánh khẽ, nương bàn tay cao quý, tha cho tôi.
Trưởng tàu nói kiên quyết: - Không được. Thừa dịp, cô soát vé nói với Trưởng tàu: - Bắt anh ta lên đầu tàu xúc than, coi như làm lao động nghĩa vụ. Nghĩ một lát, trưởng tàu đồng ý:
- Cũng được.
Một đồng chí lão thành ngồi đối diện với người đàn ông đứng tuổi
tỏ ra chướng tai gai mắt, đứng phắt lên nhìn chằm chằm vào mắt vị trưởng
tàu, hỏi: - Anh có phải đàn ông không?
Vị trưởng tàu không hiểu, hỏi lại: - Chuyện này có liên quan gì đến tôi có là đàn ông hay không? - Anh hãy trả lời tôi, anh có phải đàn ông hay không? - Đương nhiên tôi là đàn ông! - Anh dùng cái gì để chứng minh anh là đàn ông? Anh đưa giấy chứng nhận đàn ông của mình cho mọi người xem xem?
Mọi người chung quanh cười rộ lên. Thừ người ra một lát, vị truởng tàu nói: - Một người đàn ông to lớn như tôi đang đứng đây, lẽ nào lại là đàn ông giả?
Đồng chí lão thành lắc lắc đầu, nói: - Tôi cũng giống anh
chị, chỉ xem chứng từ, không xem người, có giấy chứng nhận đàn ông sẽ là
đàn ông, không có giấy chứng nhận đàn ông không phải đàn ông. Vị
trưởng tàu tịt ngóp, ngay một lúc không biết ứng phó ra sao. Cô soát vé
đứng ra giải vây cho Trưởng tàu. Cô nói với đồng chí lão thành:
- Tôi không phải đàn ông, có chuyện gì ông cứ nói với tôi. Đồng chí lão thành chỉ vào mặt chị ta, nói thẳng thừng: - Cô hoàn toàn không phải người! Cô soát vé bỗng nổi cơn tam bành, nói the thé:
- Ông ăn nói sạch sẽ một chút. Tôi không là người thì là gì? Đồng chí lão thành vẫn bình tĩnh, cười
ranh mãnh, ông nói: - Cô là người ư? Cô đưa giấy chứng nhận "người" của cô ra xem nào...
Mọi hành khách chung quanh lại cười ầm lên một lần nữa. Chỉ có một
người không cười. Đó là người đàn ông trung niên bị cụt chân. Anh cứ
nhìn trân trân vào mọi thứ trước mặt. Không biết tự bao giờ, mắt anh đẫm
lệ, không rõ anh tủi thân, xúc động, hay thù hận.
Lời thầy
bói
Chàng trai háo hức nói với bạn gái:
- Em ạ! Hôm qua, anh đi coi thầy. Thầy bảo: Đường tình
duyên của anh năm nay tốt lắm. Muốn cái gì là được cái đó!
- Vừa nói, chàng trai vừa choàng tay ôm lấy cô gái. Lập
tức, cô gái giãy nãy vùng ra và nói:
Em cũng mới đi coi thầy sáng nay. Thầy bảo em rằng: Năm
Quý Mùi này, dê nhiều lắm! Phải hết sức cảnh giác.
Đầu năm, ông Tấn qua rủ ông Hoà đi nhậu. Hai ông vừa ra
khỏi cổng thì nhìn thấy đằng xa có một người đàn bà đang đi ngược chiều. Ông Hoà
vội vã đổi ý:
- Ồ! Xui xẻo quá! Thôi, tôi chẳng đi nữa đâu!
- Đi nhậu gặp đàn bà cũng cữ sao?
- Ai cữ kiêng gì đâu! Đó chính là… vợ tôi!
Ngày Tết, ông giám đốc đi ngắm công viên. Tình cờ, ông
thấy đứa con nhỏ của người lái xe. Ông móc túi lì xì cho nó rồi tươi cười hỏi:
- Cháu biết chú là ai không?
- Dạ biết! Chú là bạn bố cháu! Ngày nào bố cháu cũng cho
chú đi nhờ xe, cháu thấy hoài.
Cô giáo thấy học sinh ngồi trong lớp cứ nhổ nước bọt ra
tay rồi bôi lên đầu liền thắc mắc:
"Em làm vậy có tác dụng gì?"
Học sinh hồn nhiên trả lời:
- Dạ! Mẹ em thường bảo với bố em là "Lấy nước bọt bôi
lên đầu cho nó dễ vào". Em làm thế để học cho nó dễ vào đầu ạ.
Có một người đàn bà đi máy bay mang theo một viên kim
cương và không biết làm cách nào qua hải quan được.
Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố
đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha:
- Cha có gì khai báo không?
Cha cố chuẩn bị nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương
trong túi quần và không nên cãi lời Chúa răn là không được nói láo nên cha nói:
- Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ
thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quý bà đều thích.
Nhân viên hải quan cười nói:
- Cha vui tính quá! Mời cha
qua
Thâm thúy tuyệt vời ! Khỏe - không phải
là nhấc lên Mạnh, mà là để xuống Nhẹ
Kính
- không phải là đối với Trên, mà là xử với Dưới
Ðẹp
- không phải là hút Người Vào, mà là giữ người Ở Lại
Xấu
- không phải tại Gương Mặt, mà ở tại Cách Sống
Khéo
- không phải tạo điều To, mà là làm tốt điều Nhỏ
Hay
- không phải là Ngạc Nhiên, mà là sự Thú Vị
Buồn - không phải vì Bên
Ngoài, mà ẩn ở Bên Trong
Người có 3 Phúc : - Sức khỏe là Phúc. - Bình an là Phúc -
Thiệt thòi là Phúc.
− Ðàn bà đẹp là thiên đường
của đôi mắt Và là địa ngục của... túi
tiền. (Estonia)
− Không phải những người đẹp là người
hạnh phúc Mà những người hạnh phúc là những người
đẹp. (K.D.)
− Sức mạnh và phẩm giá là đồ trang sức của
phụ nữ. (Unknown)
− Khi đàn ông tụ hợp, họ lắng
nghe nhau. Khi đàn bà tụ hợp, họ ngắm nghía
nhau.
− Tắt đèn, đàn bà nào cũng
đẹp. (Plutarque)
− Ðàn ông giết người bằng
gươm Ðàn bà giết người bằng ánh
mắt. (Carrel)
− Vẻ đẹp tuyệt đỉnh của người đàn bà giết
chết cái tình dục của kẻ đang thèm muốn nó. (J. P.
Sartre)
− Sắc đẹp làm vui mắt, sự dịu hiền thu hút lòng
người. (Voltaire)
− Hãy nhìn hai lần để thấy cái đúng;
chỉ cần nhìn một lần để thấy cái đẹp. (F.
Amiel)
− Người không khát − nhìn thấy người đẹp cũng
khát. Người không đói − nhìn thấy người đẹp cũng
đói. Người muốn chết − nhìn thấy người đẹp lại không
muốn chết nữa. Người đẹp là ước mơ treo trước mắt mọi
người!
− Trong đàn bà, tình bạn gần với tình yêu. (Thomas
Moore)
− Gió thay đổi chiều mỗi ngày, người đàn bà thì thay đổi
mỗi giây. (Tục ngữ Tây Ban Nha)
− Khí
giới của đàn bà là những giọt nước mắt. (Shakespeare)
−
Đàn bà hoàn toàn thấy rõ rằng họ càng vâng lời bao nhiêu thì họ
càng chỉ huy bấy nhiêu. (Jules Michelet)
− Khi chúng ta
không thu hút được người đàn bà thì đừng đeo đuổi họ nữa. Người
đàn bà chỉ bị chinh phục khi người đàn ông đủ sức hấp dẫn họ.
Một khi họ thấy bị đeo đuổi, họ sẽ từ khước. (Krassovsky)
− Đối với người đàn bà, không được yêu là
một tai họa; nhưng không được yêu nữa mới thực là một cái
nhục. (Montesquieu)
− Nơi nào có người đàn bà đẹp, thì
nơi đó có người đàn ông thở dài. (Tục Ngữ
Hung-Ga-Ri)
− Người ta có thể quyến rũ người đàn bà bằng sự dối
trá, nhưng người ta chỉ có thể chinh phục được họ với tấm lòng
thành thật. (Krassovsky)
− Một nửa ưu
sầu của phụ nữ sẽ không còn nếu họ có thể dằn lòng đừng nói
những điều mà họ biết là vô ích. Hơn thế nữa, những điều cần
giải quyết thì họ lại không nói ra. (George Eliot)
− Ai
có thể cai trị được một người đàn bà thì người ấy có thể cai trị
được một nước. (Honoré De Balzac)
− Khi một người đàn
bà hứa yêu anh, anh không nên luôn luôn tin họ, nhưng khi họ bảo
không yêu anh. Ấy, anh cũng không nên tin họ
nữa. (Edouard Bourdet)
− Tiền bạc cũng như phụ nữ, muốn
giữ nó thì phải săn sóc nó một chút, bằng không... nó đi tạo
hạnh phúc cho kẻ khác. (Edouart
Bourdet)
− Ra đời trăm trận trăm thắng, về nhà không thắng nổi
người đàn bà. (Napoleon)
− Có hai loại
đàn bà: một loại muốn chữa những sai lầm của người đàn ông, còn
loại kia muốn là một lỗi lầm. (Hy Sheridan)
− Hỡi ôi!
Được người đàn bà yêu thì ai cũng biết là điều thích thú, nhưng
dễ sợ lắm. (Lord Byron)
− Phụ nữ làm cho cách xử thế ở
đời được trau chuốt và khiến cho người ta chuộng sự lễ độ. Họ là
thầy dạy chân chính về mỹ quan và là người khích lệ mọi sự hy
sinh. Hiếm có người đàn ông nào yêu thương họ mà lại là người
man rợ. (Gabriel Legouvé)
− Người đàn bà nào quý trọng
đạo đức của tâm hồn mình hơn sự thông minh và bóng sắc của mình,
là hạng người đứng trên đồng loại của mình. Kẻ nào quý trọng
bóng sắc của mình hơn tài đức của mình, là hạng đàn bà tầm
thường. Nhưng kẻ nào quý trọng địa vị và giai cấp của mình hơn
bóng sắc của mình, là hạng người đàn bà đứng ngoài lề đồng loại
của họ : họ không phải là người đàn bà. (Chamfort)
− Người đàn bà sẵn sàng tự
nhận mình nói quấy khi họ nói phải, hơn là khi họ nói
quấy. (Jean Charles)
− Bí quyết hạnh phúc của người đàn
bà là tự tin cái vui trong bổn phận. (Dr.
Auton)
− Có một cách khen tặng người đàn bà mà họ thích nhất là
nói xấu người đàn bà đối thủ của họ. Khen tặng người đàn bà mà
đồng thời cũng khen tặng một người đàn bà khác, thì sự khen tặng
của mình thành vô giá trị.(Bà De Girardin)
−
Không có người đàn bà nào mà không thích nghe người khác nói xấu
kẻ thù của mình hơn là nói tốt cho chồng
mình. (Bà
De Marie Laure De Noailles)
− Người đàn bà mà thật thà là lúc họ thấy
không cần thiết phải dùng đến sự dối trá vô
ích. (Anatole France)
− Mê người đàn bà thì dễ, yêu
người đàn bà thì khó. (Marcel Aymé)
− Người đàn bà đẹp
là thiên đàng của cặp mắt, mà là địa ngục của tâm
hồn. (Pope)
− Cái đẹp của người đàn bà không khác nào
những mùi thơm thoảng qua và tan đi rất mau chóng, hễ ngửi quen
rồi thì không ai còn để ý nữa. (Bà De Lambert)
− Đẹp là ở con mắt người khác
ngắm nhìn. (Le Wallace)
− Người đàn bà đẹp khó mà sống
được an thân, cũng như ngọc quý là mồi của trộm
cướp. (Jean Jacques Rousseau)
− Người đàn bà nói thích
giản dị là người ít giản dị nhất. Người đàn bà nào nói ít làm
dáng chính là người làm dáng nhất đời. Người đàn bà nào nói ít
trang sức lại là người khéo trang sức hơn ai hết. (André
Maurois)
5-1-2011
Đã bao giờ bạn nghe được một cuộc cãi vã mà toàn là những câu hỏi, mà không hề có câu trả lời chưa?
Câu chuyện xẩy ra vào một buổi tối, người chồng về nhà muộn…
- Sao anh về muộn thế?
- Mấy giờ rồi mà em bảo muộn?
- Anh không có đồng hồ à?
- Em tưởng cái đồng hồ chết tiệt của anh không bao giờ chết ư?
- Thế sao anh không hỏi người ta?
- Người ta là ai? Em định ám chỉ người nào thế?
- Anh tưởng là tôi không biết gì ư? Thế anh lê la ở những xó xỉnh nào mà đến bây giờ mới vác mặt về nhà?
- Em học ở đâu những cách ăn nói với chồng như vậy?
- Thế anh bảo tôi phải ăn nói với anh như thế nào?
- Em không thể tìm được lời lẽ có văn hóa hơn một chút hay sao?
- Thế anh tưởng rằng anh có văn hóa lắm ư? Anh đã nốc bao nhiêu bia và rượu rồi?
- Can gì đến em?
- Tại sao anh cứ trả lời câu hỏi của tôi bằng câu hỏi của anh?
- Tại sao không?
- Tôi hỏi lại: anh đã nốc bao nhiêu bia và rượu rồi?
- Tiền đâu mà bia với rượu?
- Thế thì lương mới lĩnh đâu hết rồi?
- Em tưởng rằng lương anh nhiều lắm à?
- Anh đưa hết tháng lương cho con đĩ nào vậy?
- Em cho rằng ngoài em ra, mọi người phụ nữ khác đều là con đĩ cả hay sao?
- Không phải là đĩ thì tại sao lại đưa hết tiền cho nó? Hả…? Hả…?
- Tại sao cô lại tru tréo lên như thế?
- Không tru tréo lên để anh muốn làm gì thì làm à?
- Bơn bớt cái mồm đi có được không?
- Tôi không bớt thì anh định làm gì tôi?
- Cô không thách thức tôi đấy chứ?
- Anh có dám không?
- Đến nước này thì tại sao tôi lại không dám?
Bậy bạ quá!
Trong giờ toán, cô giáo vẽ hai nửa hình tròn lên bảng bỗng một cậu học sinh kêu to: "Ô cái vú".
Cô giáo rất giận và mời thầy hiệu trưởng đến để kỷ luật học sinh này vì tội nói bậy trong lớp.
Thầy vừa bước vào nhìn ngay lên bảng và nói với cậu bé: "Em sẽ bị kỷ luật nặng đấy. Tại sao em lại dám vẽ cái... mông lên bảng như thế này?"
(Sưu tầm)
|
Vợ chồng cãi vã
Hai vợ chồng Việt Kiều cãi nhau:
- Vợ: "You are poor as torn spinach two table hand white" (Anh nghèo rách mồng tơi hai bàn tay trắng)
- Chồng: "I don’t want salad with you" (Tui không muốn cãi với cô! )... Sugar you you go, sugar me me go! (Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!)
- Vợ: You think you tasty? (Anh nghĩ anh ngon lắm hả?)
- Chồng: I love toilet you dumb mouth! (Tôi yêu cầu cô câm mồm)
- Vợ: You live a place monkey cough, flamingo crow. Clothes house country! (Anh sống ở nơi khỉ ho cò gáy. Đồ nhà quê)
- Chồng: You onion summer three down seven up. No enough already listen! (Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe!)
(Sưu tầm)
|
Tu ti tu tu tu tu!
Trong một khách sạn ở London . Có tiếng chuông reo ở quầy tiếp tân. Nhân viên phục vụ nhấc máy và nghe có tiếng người nói:
- Tu ti tu tu tu tu!
Anh này chẳng hiều đầu dây kia nói gì, bèn dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và vẫn câu nói ấy:
- Tu ti tu tu tu tu!
Nhân viên phục vụ lại dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và lần này vẫn lại đúng câu ấy:
- Tu ti tu tu tu tu!
Nhân viên phục vụ tức điên người, dập máy rõ mạnh. Vài phút sau, một anh chàng xuất hiện ngay trước mặt nhân viên phục vụ, quát lớn:
- Này ông kia, ông có hiểu tiếng Anh không hả? Tôi đã nói 3 lần rồi: "Mang ngay 2 ly trà vào phòng 222" !!!
(Sưu tầm)
|
Ông ấy mới lấy vợ!
Quán bar nọ treo một panô: Chúc mừng chủ quán mới!
Khách quen vào vẫn thấy ông chủ cũ, xoay ra hỏi anh bồi:
- Vẫn là ông ta, tại sao phải chúc mừng?
- Vâng, chủ cũ vẫn làm việc ở đây, nhưng ông ấy vừa mới lấy vợ.
(Sưu tầm)
|
Nghe thấy không?
Hai vợ chồng trẻ nọ đi tham quan một trang trại, người chủ trại giới thiệu một con gà trống rất đẹp mã và nói:
- Từ sáng giờ nó đã đạp mái 10 lần rồi đó!
Người vợ quay sang chồng, hỏi giọng miệt thị:
- Nghe thấy không?
Anh này liền kéo vợ lại chỗ ông chủ trại gà và hỏi:
- Nó làm được việc ấy với một hay 10 con mái?
- Dĩ nhiên là 10 con mái rồi!
Người chồng quay sang vợ nói:
- Nghe thấy không?
(Sưu tầm)
|
Chưa lập gia đình?
- Kỳ nghỉ hè này, gia đình anh sẽ đi đâu?
- Tôi thì muốn ra biển còn vợ tôi thì lại thích lên núi.
- Thế ư? Vậy anh chị quyết định thế nào?
- Hình như anh chưa lập gia đình thì phải?
(Sưu tầm)
|
Thầy và trò
Thầy giáo môn Tin học rầy la một học sinh lớp 9:
"Em đánh văn bản Word chậm quá. Phải cố gắng hơn nữa. Vào tuổi của em, tôi đã đánh được 300 chữ trong một phút".
"Dạ thưa thầy, có lẽ nhờ thầy giáo của thầy giỏi hơn thầy giáo của em!"
(Sưu tầm)
|
Người làm và bà chủ
Sau một hồi cãi vã với bà chủ, cô người làm tức giận thốt lên:
- Bà là người chẳng ra gì, cả khi ở trên giường bà cũng kém tôi xa!
- Ai bảo cô thế? Chồng tôi à?
- Không, anh lái xe của bà!
(Sưu tầm)
|
|
Ngày18/11/2010
Thư
Một bệnh nhân ốm liệt nằm trên giường bệnh. Y tá bước vào:
- Vợ chưa cưới của ông gửi thư này!
Bệnh nhân thều thào:
- Tôi hết sức rồi, phiền cô đọc giúp cho...
- “Anh yêu, giấy tờ di trú quá lu bu, em không đến thăm anh được. Nhưng em chắc chắn sẽ có mặt trong tang lễ của anh”.
Trịnh Hữu Châu (AK)
Đậu xe
Vợ chật vật đậu vào parallel parking. Quay sang hỏi chồng:
- Anh nhìn xem em đậu có xa lề đường quá không?
Chồng dớn dác nhìn:
- Em nói lề trái hay lề phải?
BẢO HUÂN
Hồ Thái Anh (Pasco, WA-st)
Bí quyết
Một nhà văn đưa người thiếu phụ đến bàn tiệc và nói:
- Bà xinh đẹp quá!
Người phụ nữ kiêu hãnh đáp:
- Cảm ơn ông! Rất tiếc là tôi không nói lời khen tặng ấy với ông được.
- Không sao, bà cứ nói dối như tôi cũng được.
Tú Nạc (ll)
Lại gặp
Trong một buổi ca nhạc, một khán giả quay sang người ngồi bên cạnh:
- Anh có biết cô hát dở tệ đó không?
- Vợ tôi đấy!
- Ái chà, xin lỗi anh. Có lẽ không phải do giọng ca mà do bài nhạc thì đúng hơn. Anh biết gã nhạc sĩ sáng tác bài này không?
- Tôi.
Hai Trầu (Houston, TX)
Chiến công
Võ sĩ thua te tua. Huấn luyện viên an ủi:
- Không tệ lắm. Hiệp 3, chú cũng làm cho đối phương sợ hết vía!
- Vậy sao?
- Lúc đó hắn tưởng chú... tắt thở luôn rồi.
Rủi
Tại một căn cứ phòng thủ nguyên tử. Lính mới buồn ngủ và thiếp đi, tay dựa vào bảng điều khiển. Cửa gõ ầm ầm, viên sĩ quan bước vào. Anh lính bật dậy báo cáo:
- Báo cáo Đại úy, trong thời gian em trực không xảy ra sự kiện đặc biệt gì ạ.
- Không ư, mẹ mày! Thế nước Bỉ đâu rồi?
Hồ Hữu Thông (Hill MA)
Ngày 7/11/2010
Trong giờ "sinh học", thầy giáo đang giảng bài thì nổi hứng văn chương, bèn ra 1 vế đối cho học trò như sau:
"Con bò cạp, cạp con bò cạp, cạp đúng chỗ bò mà bò đúng chỗ cạp".
Một học sinh ấp úng, thầy mời đứng dậy, cậu học trò đối :
"Thầy sinh vật, vật cô sinh vật, vật đúng chỗ sinh mà sinh đúng chỗ vật".
Thầy đỏ mặt tía tai, một học trò khác :
"Anh tiểu thương thương chị tiểu thương, thương đúng chỗ tiểu mà tiểu đúng chỗ thương".
Anh học trò khác thêm vào chút xíu:
"Anh cà phê, cà chị cà phê, cà đúng chỗ phê mà phê đúng chỗ cà" !
Ngày 7/10/2010
A: Cậu có biết không, Ở Miền Bắc người ta gọi các Cụ bằng thằng, gọi chó bằng anh
B: Xạo hoài, làm gì có chuyện đó
A: Không tin à, mình đã chứng kiến rồi, một hôm có 5 cụ trên 60 tuổi đang ngồi nhậu rượu với đậu phụng rang, một con chó chạy qua, một cụ nói - 5 thằng mình mà được anh "cầy" này thì nhậu hết ý !!!
===========================================
Xếp nhậu quá say, được đàn em đưa về, vợ xếp ra mở cữa.
;
Xếp nhìn vợ trong hơi men nói: "Hết chỗ chơi sao bọn mày dẫn tao đến đây, con mẹ này nó già quá mất hứng, thôi "bo" cho nó rồi đi chỗ khác chơi.
Vợ !!!
===========================================
Một bệnh nhân tâm thần nằm trên giuờng hát, hát một lúc, bèn úp nguời lại hát tiếp.
Bác sĩ hỏi:
"Hát thì hát, sao lại lật nguời lại làm chi chứ?"
Bệnh nhân:
"Ðồ ngu, mặt A hát xong đương nhiên phải tới mặt B chứ"
============================================
Một người đàn ông lớn tuổi và một cô bồ nhí trẻ trung đi nghỉ mát Vũng Tàu. Sau khi tắm biển xong cả hai lên bờ tắm nắng.
Người đàn ông hốt cát đổ lên hai đùi cô bồ nhí mỗi bên một con số 5 và hỏi: đố em đây là số mấy Bồ nhí: số 55
Hông phải: Đó là 505
Cô bồ nhí cũng hốt cát đổ lên hai đùi người đàn ông mỗi bên một số năm và hỏi: còn đây số mấy?
Ông ta trả lời: 515
Bồ nhí: Làm gì được thế; chỉ 5,5 thôi. !!!
============================================
Giờ sinh vật Cô giáo giảng bài, cuối lớp có 2 nhóc quậy đang đánh ca rô.
Cô: Tèo và Tí tại sao không chịu nghe giảng? Tèo hãy trả lời cho cả lớp - Vì sao nuôi con bằng sữa mẹ tốt hơn sữa bò?
; Tèo vẻ mặt rất hớn hở tỏ ra rất thuộc bài nhanh nhảu trả lời ngay: Thưa Cô vì sữa mẹ có các ưu điểm sau :
1. Sữa mẹ khi uống không cần pha.
2. Khi đi chơi xa không cần bình thuỷ nước sôi, ly tách, muỗng chi cho lỉnh kỉnh.
3. Không cần đậy đằng gì mà kiến gián cũng không bao giờ vô được. Và cuối cùng là cái bình sữa lại rất đẹp ạ!
Cô tức quá nhưng nén giận hỏi thêm: Dzậy nó không nhược điểm nào sao????
Tèo: Thưa cô có ạ; thỉnh thoảng có mùi thuốc lá và rượu bia ạ!
Cô!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Một người đàn ông mù vào một quán ăn Tàu kêu: Cho một con Vịt quay Bắc kinh, Nữ bồi bàn bưng vịt quay ra, người mù sờ và nói " không phải, đây là vịt quay Thượng Hải, nữ bồi bàn mang vào và nhà bếp làm con khác mang ra đều bị ông cho là không phải vịt quay Bắc Kinh. Đến con thứ tư ông mới nói đúng và nhà bếp rất khâm phục ông, cô bồi bàn hỏi "thưa Chú vì sao chú mù mà lại rất giỏi biết rõ con vịt nào là vịt Băc Kinh.
Ông trả lời: Đơn giản, chỉ cần sờ phao câu của nó là biết nó ở đâu.
Cô gái bồi bàn lại bên người mù và tỏ ra rất xúc động, vừa khóc vừa nói: Chú ơi! cháu là trẻ mồi côi, bao nhiêu năm rồi không biết quê quán ở đâu, mong chú ăn xong ở lại sờ dùm con để con có thể tìm về quê quán, con thực sự đội ơn chú. !!!
Mẹ la thằng con trai: Mày coi, mẹ mua cho mày và ba mày mỗi người 1 cái quần đùi (xà lỏn), của ba mày còn nguyên, còn mày rách rồi là sao hả.
Con trai: Mẹ thông cảm, con mặc 100% còn ba, đêm con thấy ba vất đuôi giường ba đâu có mặc, ba mặc có nửa thời gian làm sao nhanh rách bằng con được.
Tháng 6/2010
Cả lớp đang ngồi học thì tuyết bỗng dưng rơi, thầy xuất khẩu thành thơ: "Tuyết đang rơi, mà không mưa, tuyết rơi rồi cũng tan thành nước, rắc rối, sao không làm mưa ngay từ đầu", "Em nào đối được câu này thầy cho 10đ".
Tèo đứng lên dõng dạc "Mình ăn cơm, không ăn phân, cơm ăn rồi cũng tiêu thành phân, lôi thôi, sao không ăn phân ngay từ đầu".
---0------
Giờ Anh Văn, cô giáo cho học sinh tập giao tiếp và ghi vào báo cáo. Hai thằng bạn hỏi nhau: Mày thích loại nhạc gì ? - Pop. Còn mày ? - Disco. - Rồi ghi vô đi. - Nhưng mà 2 từ đó viết sao ? - Tao cũng không biết, thôi ghi phiên âm đi, có lấy điểm đâu. Thằng bạn gật gù, ghi vào báo cáo: Thể loại nhạc ưa thích: Bóp Đít Cô.
-----0-----
Bia Sàigòn
Có 1 anh chàng về VN, đi nhậu 1 mình.
Vừa ngồi xuống bàn, chưa kịp kêu bia thì một cô tiếp thị bia Tiger xinh như mộng mặc váy khá ngắn bước đến gần nhìn anh với ánh mắt đắm đuối:
- Anh uống bia Tiger giùm em đi anh. Bia
tình yêu đó!
chàng ta :
- Tại sao lại là bia tình
yêu?
- Thì anh hãy giải mã chữ Tiger đi. Tình
Iêu Giết
Em
Rồi !
- À vậy hả? Thôi đi em! Tình yêu bạo lực
quá!
Tức thì một người đẹp
khác bước đến thế chỗ:
- Vậy thì anh uống bia của em
đi. San Miguel dzô
dzô đó. Em sẽ nhớ anh suốt đời. Khi nào quán
vắng anh thì em lại thẫn thờ... Sao
Anh Nhớ
Mà Ít
Ghé Uống,
Em Lo
!
- Ồ không đâu, anh chỉ là khách qua
đường thôi.
Như thấy phương thức tiếp thị của hai cô kia chưa được ấn tượng, người đẹp thứ ba bước lên vừa đá lông nheo vừa thỏ thẻ:
- Anh hãy uống Carlsberg đi, bia này mới là sành điệu đó. Anh uống xong thì Cho
Anh
Ráng
; Lấy
; Sức
; Bế
Em
Ra
Giường !
; Quá kinh hãi, mồ hôi đầm
; đìa, nhưng chàng ta cũng trấn tĩnh lắc đầu:
; - Uống xong thì anh xỉn mất tiêu rồi, còn
; sức đâu nữa em.
; Cô tiếp thị thứ tư bèn bước lên ra chiêu cuối cùng hy vọng sẽ quật ngã được con tim sắt đá của anh chàng này :
;
- Vậy thì chỉ có Heineken thôi. Anh uống xuôi hay ngược gì cũng được, cũng là tình yêu
trọn vẹn cả. Xuôi thì Hôn
; Em
Ít
Nên
Em
Khều,
Em
Nhéo....
hay ngược lại Nếu
Em
; Khôn
; Em
; Nằm
; Im
; Em
; Hưởng.
;
; chàng ta lắc đầu quầy quậy:
; - Thôi xin lỗi mấy em, tình yêu mấy em sao mà sành điệu quá, anh chỉ uống Saigon thôi!.
; Đến lúc này thì cả 4 cô tiếp thị đều ngạc nhiên:
; -
Trời! Sao anh lại uống bia đó?
- Ồ, đây mới chính là tình yêu thiêng
liêng của anh. Chàng ta bèn chỉ vào cái nhẫn trên tay :
Số
; Anh
; Iêu
Gái
Ở
Nhà!.
---0-----0---
Xin FWD bài trích từ trên Web219. Trước đây mấy năm, đặc san 'Lương Tâm Công Giáo' ở San Jose đã phổ biến bài này, nhưng có mấy cụm từ khác. Đến nay bài bị 'tam sao thất bản chăng'?
Bài này phản ánh rất trung thực tệ trạng trong thời XHCN. AI HÃNH DIỆN LÀ CON CHÁU BÁC HỒ?
------------ --------- --------- --------- --------- ---
Đất nước... đéo khá !
Ông Bí thư Tỉnh Ủy nọ, đi tìm nhà ông Bí thư Huyện Ủy kia, gặp mấy đứa bé đang đùa ngoài ngõ, ông hỏi:
- "Này! Các cháu có biết nhà Ông Năm, Bí thư Huyện Ủy ở đâu không?"
Một đứa trong bọn trả lời:
- "Biết! Nhưng đéo chỉ !".
Đi sâu vào ngõ, gặp một thanh niên, hỏi:
- "Anh ơi! Anh có biết nhà Ông Năm, Bí thư Huyện Ủy… ? "
- "Đéo biết !" Thanh niên trả lời cộc lốc.
Đến khi gặp được Ông Huyện Ủy, Bí thư Tỉnh trách:
- "Đồng chí dạy dỗ dân ở đây như thế nào mà họ ăn nói thô bỉ thế ?"
Ông Bí thư Huyện Ủy đáp ngon ơ:
- "Có đấy! Nhưng chúng nó đéo nghe!"
Bí thư Tỉnh chưa kịp lắc đầu ngao ngán thì cô con gái của Bí thư Huyện là cô giáo đi dạy về, nghe ông Tỉnh Ủy phàn nàn, bèn kể chuyện nhà trường:
- "Cháu giảng bài văn có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của quân đội nhân dân ta đánh bọn bá quyền Trung Quốc hồi năm 1979 ở biên giới phía Bắc. Sau đó, cháu kêu một em cắt nghĩa hai chữ "dũng cảm" là gì ? Nó suy nghĩ một chốc rồi đáp ngay:
- "Dũng cảm là… là… đéo sợ !".
Vừa lúc có ông Bộ trưởng Giáo dục đến thăm trường, cháu đem chuyện thằng bé ra kể cho ông nghe. Nghe xong, ông Bộ trưởng trầm ngâm một lúc rồi bảo:
- "Nó cắt nghĩa như thế cũng đéo… sai !".
Ông Bí thư Tỉnh ngẫm nghĩ hồi lâu rồi buột miệng:
- "Bây giờ luân lý, đạo đức con người của chế độ ta là như thế đấy! Rồi đây, các thế hệ trẻ miền Nam cũng thế thôi. Đất nước kiểu này thì đéo… khá!"