TỴ NẠN VIỆT VÀ TT TRUMP
Vũ Linh
Dân Việt chạy qua Mỹ tỵ nạn trên dưới
cũng gần nửa thế kỷ. Hầu hết rất ít lưu ý đến chính trị Mỹ. Đại khái thì “Ôi,
ông tổng thống nào thì cũng dzậy thôi, đi cầy vẫn đi cầy, đóng thuế vẫn đóng
thuế, VC vẫn chình ình đó thôi”. Cả 40 năm như vậy rồi.
Nhưng rồi thế sự đổi thay. Nước Mỹ gặp ông thần Trump. Không ai biết
ông này có bùa phép gì đặc biệt, mà tự nhiên, cả nước Mỹ lên cơn sốt. Bị ‘chính
trị hoá’ hết ráo. Không ai có thể thờ ơ với ông Trump này được. Không vái lạy
tung hô thì cũng đỏ mặt tiá tai sỉ vả. Không biết gì cũng nhẩy vào, về hùa la ó
theo.
Phản ứng này cũng đã lan qua cộng đồng
người Việt luôn. Chưa bao giờ dân tỵ nạn ta lại bị hớp hồn, theo dõi một tổng
thống Mỹ hăng say như bây giờ.
Đáng tiếc là phần lớn… hăng say sảng.
Rồi với tham vọng cũng lớn hơn người,
ông nhẩy vào chính trị. Cũng lại thành công dễ như trở bàn tay. Giống như trong
thương trường, ông thành công nhờ cái thương hiệu chính trị mà ông đã tự tạo ra
cho mình. Một tỷ phú thành công lớn, tức là có khả năng thật, nhưng lại là tỷ
phú của dân lao động, tuy cực giàu nhưng hiểu rõ hơn ai hết đời sống vất vả của
dân lao động, hiểu được rất rõ những ưu tư và ưu tiên của dân trung lưu, chia sẻ
được những cái lo của họ, mang lại được cho họ những gì họ đang mong đợi. Từ
công ăn việc làm đến an toàn cá nhân, từ những giá trị văn hoá đến niềm tin tôn
giáo, là những thứ mà dân cấp tiến dè biủ, khinh miệt.
Chủ đề quảng bá thu hút nhất của
ông: tôi không phải chính trị gia, có sao tôi nói vậy, không uốn lưỡi tới ba lần.
Một cơn gió mát mới lạ trong chính trị Mỹ.
Những người chống đối ông cố phá
cái hình ảnh đó, cố dựng lên hình ảnh một… quái thai: điên khùng, ngu dốt, dâm
dục, gian dối, tàn ác, kỳ thị, hồ đồ, bất nhất,… Xin lỗi, khuôn khổ bài này
không đủ chỗ để liệt kê hết những ‘huy chương’ đặc biệt ông Trump đang được tặng.
Đó là chuyện dân Mỹ. Còn dân tỵ nạn
ta thì sao?