Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

happy new year




happy_new_year_2010_greeting_cards_wallpaper-21

God gives You…
12 Month of Happiness,
52 Weeks of Fun,
365 Days Success,
8760 Hours Good Health,
52600 Minutes Good Luck,
3153600 Seconds of Joy…and that’s all! ”

BÌNH LONG 60's


Mời các bạn click vào dưới đây để xem lại Bình Long ngày xưa.
Nếu không được thì copy paste lên khung address của window và enter.



Hình ảnh




Slide show

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

Tình Toán học

Tình hư ảo

Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.

Bao mơ ước, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.

Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.

Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm .

Toàn Phong

http://home.comcast.net/~thanghanh7/ThoGuiBan/2003/5/tinhToanHoc.html


Tình toán học

Yêu là gì tôi xin định nghĩa
Yêu là tình cảm của chiều cao
Hai tâm hồn đồng dạng sẽ yêu nhau
Và từ đó ta suy ra định lý
Yêu nội tiếp là yêu chung thủy
Người trung trực yêu rồi sè khổ đau
Tình đỗ vỡ khi có đường phân giác
Có trường hợp nữ nam tiếp xúc
Hai người không hợp lại hữu duyên
Như cạnh huyền và cạnh góc vuông
Gần nhau nhưng không trùng nhau được
Qua điều kiện trên ta suy ra định lý
Tình yêu như một cái compa
Vòng tròn dù nhỏ hay to
Điều phải có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tinh thần cố định
Muốn tìm ra bề mặt của yêu đương
Ta phải có hình chiếu của nụ cười
Nhân với chiều dài đôi khóe mắt
Mà lòng anh phải lấy số bình phương
Để chúng ta không rời khỏi tình thương
Trên quỉ tích ta dìu nhau vô cực
Em thường bảo tình ta không mạch lạc
Không phân kỳ trong mạng lưới tình yêu
Không tự biến thiên trên vòng tròn
Mà vĩnh viễn phải bảo toàn trong tứ giác

TDP
Sondegauule sưu tầm

Tôi còn nhớ vài câu làm thời lớp đệ nhất vớt Thắng ,Quang vào một đêm ở Quãn Lợi :
Tình Vật Lý
:……..
Em ngồi trong lớp, mơ màng mắt ngọc
Vận tốc góc, em nhìn từng cửa lớp
Anh sẻ là động tử chạy chung quanh
Em lướt nhanh anh chạy lại càng nhanh
Và mơ ước khi em là đạn đạo
Đưọc bắn ra từ nòng khẩu pháo
Anh sè là vận tốc sát bên em...


.....Khi bóng em hiện rỏ sau rèm
Anh qua lại như hình Sin động thực
Của lắc kép chiều theo một lực
Lực chiêu hồi đó chính là em.
.......

Nhiều lắm mà quên hết.
N. v .N


Các bác nhớ dai thiệt. mình cũng ráng tìm thêm đẻ phụ họa


Toán Học Và Tình Yêu

Tôi vẫn nhớ những khi em Ðối Diện
Ánh mắt nhìn bằng Góc Ðộ Ðường Cong
Lòng xôn xao cho Quỉ Ðạo đi vòng
Hồn tôi để Giao em Ðường Tiếp Tuyến

Em lướt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến
Gặp một lần, nơi Tiếp Ðiểm mà thôi
Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhưng xa rồi
Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực

Nhưng tình tôi là một đường Trung Trực
Như thật thà Cân Xứng nơi con tim
Tôi Phân Ðều, và xuyên qua giữa em
Nơi Trung Ðiểm, tôi muốn tình Vuông vẹn

Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng đến
Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau
Em vì ai mà Phụ để tôi sầu
Nhìn đau đớn Cạnh Huyền em nối mộng

Tôi thả đời theo Trung Tuyến phóng túng
Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương
Ðến Nội Tâm, tôi dừng chốn đau thương
Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp

Nói làm chi, Ðịnh Phân đà muôn kiếp
Em lạc vào một Quỉ Tích cuồng quay
Tôi đứng đó, Khoảng Cách không đổi thay
Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện Toán Học Và Tình Iu

Tôi vẫn nhớ những khi em Ðối Diện
Ánh mắt nhìn bằng Góc Ðộ Ðường Cong
Lòng xôn xao cho Quỉ Ðạo đi vòng
Hồn tôi để Giao em Ðường Tiếp Tuyến

Em lướt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến
Gặp một lần, nơi Tiếp Ðiểm mà thôi
Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhưng xa rồi
Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực

Nhưng tình tôi là một đường Trung Trực
Như thật thà Cân Xứng nơi con tim
Tôi Phân Ðều, và xuyên qua giữa em
Nơi Trung Ðiểm, tôi muốn tình Vuông vẹn

Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng đến
Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau
Em vì ai mà Phụ để tôi sầu
Nhìn đau đớn Cạnh Huyền em nối mộng

Tôi thả đời theo Trung Tuyến phóng túng
Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương
Ðến Nội Tâm, tôi dừng chốn đau thương
Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp

Nói làm chi, Ðịnh Phân đà muôn kiếp
Em lạc vào một Quỉ Tích cuồng quay
Tôi đứng đó, Khoảng Cách không đổi thay
Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện




Thơ tình Toán Học

Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm




Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn

Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai


Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được

"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ

Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả



Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách

Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi

"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"

Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"




THƠ TÌNH TOÁN HỌC



Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hoá khôn lường

Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn

Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình

Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gic như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng


Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi luc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều

Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại
Nơi trái tim anh,
em mãi mãi là hằng số vô biên
--------------------------------------------------------------------------------

"Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được

"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ

Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả


--------------------------------------------------------------------------------

Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách

Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi

"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"

Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"


--------------------------------------------------------------------------------

Tình đâu là căn thức bậc hai
Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu
Em phải nhớ tình yêu là góc số
Mà hai ta là những kẻ chứng minh
Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng phương pháp tương giao
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau mà đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không ẩn số
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản


--------------------------------------------------------------------------------

Tôi và em tính tình hơi đồng dạng
Sống bên nhau chắc tĩ số cân bằng
Tôi xin thề không biện luận cao xa
Mà chỉ lấy định đề ra áp dụng
Tôi có thể chứng minh là rất đúng
Vì tình tôi như hàng điểm điều hòa
Nếu bình phương tôi lại rút căn ra
Cũng chẳng khác điều năm trong quĩ tích
Tôi yêu em với một tình yêu cố định
Tìm chu kỳ cho hàm số tuần hoàn
Dùng định lý thay ngàn câu ước hẹn
Xuống lũy thừa thay vạn lá thư duyên
Giải đạo hàm mong tiếp xúc cùng em
Tìm toạ độ trong tình yêu toán học
Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn

Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai
--------------------------------------------------------------------------------

Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.


--------------------------------------------------------------------------------

Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc


Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên là những cơn mơ.
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản


Em sung sướng trên đường tròn duyên dáng
Anh u sầu trên hệ thống x-y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường tiếp cận

Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông , với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp


Qua những điều trên ta quy ước
Tình yêu là 1 cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương


--------------------------------------------------------------------------------

Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng
Là tương giao hay đồ thị hai chiều,
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu,
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu

Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực

Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.

Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc

Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyện

Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm


--------------------------------------------------------------------------------

Em gái ơi đừng ghét môn toán
Hãy lại đây ta cùng nhau học toán
Lại gần đây hai ta ngồi xích lại
Bài toán nào ta giải mà chả ra

Tay trái cầm chiếc compa
Tay phải cầm thước đi ra đi vào
Lấy hơi em nói thì thào
Rằng học như thế không vào đúng thôi

Đạo hàm ai lại nhân đôi
Tích phân trở lai nó dôi ra liền
Giới hạn thí nhớ lấy biên
Tích phân xác định trong miền không gian

Đồ thị trục dọc trục ngang
Không cần nhớ hết mà hoang mang mình
Đến khi gặp phải phương trình
Không khai căn được thì bình phương lên
Với bất phương trình không nên
Cần xem xét dấu mới nên nhân vào

Em giống như một đao hàm chưa giải
Để cho anh phải mò mẫm tích phân
Thân hình em một hàm số bình phương
Những uốn cong vô cùng kỳ diệu

P.X.A ( Sưu tầm )

Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

Một Thời Đễ Nhớ

Trong cuộc đời của chúng ta, ai cũng một lần bước vào tuổi học trò, lứa tuổi đầy những thơ ngây hồn nhiên chỉ biết ăn học. Tôi làm sao quên được những ngày tháng dưới mái trường trung học BL với nhiều kỷ niệm thân thương. Nhớ ngày chập chửng bước vào lóp đê Thất với bộ mặt ngơ ngác vì mọi thứ đều khác xa với bậc Tiểu học. nhớ ngày nào mặc áo dài trắng đầu đội nón lá ôi sao mà dể thương quá. nhớ ánh mắt nghiêm khắc của các thầy làm cho tôi run sợ khi làm sai bài toán hoặc lên trả bài, thầy cầm cuốn sổ dò từng học sinh tim tôi đập thình thịch dù bài học mình đã thuộc làu. Nhớ những lần đi thi TRUNG HOC ĐỆ NHẤT CẤP VÀ Tú Tài phải về Bình Dương, Sài Gòn với tâm trạng đầy lo âu lẫn hồi hộp, vui khi thi đậu và buồn khi thi rớt. Cuối tháng 5 bắt đầu nghỉ hè và rồi sang đến tháng 9 vào năm học mới, ngày tháng cứ lần lượt trôi qua và ta cùng lớn dần theo thời gian. Nhớ năm học Đệ Nhất là năm cuối cùng bậc Trung Học khi nghe tiếng ve kêu hòa tấu rộn rã, nhìn những cây phượng ở sân trường nở hoa sắc sở lòng ta thấy buồn da diết vì sắp xa thầy cô bạn bè đễ mỗi người đi mỗi ngả. Tôi cũng như các bạn nhặt từng cánh hoa phượng ép vào tập , đưa thầy cô và bạn bè viết vào cuốn luu bút ngày xanh đễ làm kỹ niệm. Ôi chao biết bao chuyện lưu vào ký ức tôi mãi mãi không quên cái thời học trò xa xưa ấy.
Mai Thi Tư


Mai thị Tư đã tham gia rồi đó. Xin các bạn cho một tràng pháo tay. cổ võ .
Đọc bài " một thời để nhớ " của MTT những tà áo trắng của THBL ngày xưa bỗng hiện ra trước mắt .

Áo trinh nguyên vương bụi hồng đất đỏ
Nón nghiêng vành e ấp dấu chân chim
Một ngày kia súng đạn bỗng nhận chìm
Trường xưa cũ lui dần trong trí nhớ
PXA

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

THBL-6869

Thơ nối tiếp

Cóc tía tưởng đã thong dong
Ai ngờ số phận long đong hỡi trời
Về hưu không được ngồi chơi
Ngày mai nhận việc lại đời working
Bạn vàng gởi nhạc xập xình
Thời gian không có bực mình lắm đây...
P X.AN

Ha Ha Ha ...

Cóc vàng cóc tía cóc xanh
Nhờ con cóc tía mà LÂN yêu đời
Ai ơi đừng vội chê cười
Lấy lại phong độ của thời phong lưu ( AN )

Cóc xanh chờ tuổi về hưu
Cóc đàn réo gọi bầy cừu nhảy ra
Nhảy vào rồi lại nhẩy ra
Cóc vàng cóc bạc nhảy ra nhảy vào ( Ngoan )


Nhớ xưa vang bóng một thời
bên dao bên súng rạng ngời hào hoa ( An)
Đưòng vào trận chiến bao xa
Đạn giăng như lưới bay xà ngọn cây( Ngoan )


Khi thì bay vút vào mây
Ngã nghiêng cánh sắt thấy bầy nai qua(Ngoan)
Trực thăng Lân lượn là đà
Tìm nai săn bắn hái hoa tặng nàng(An)


Hoa sim hoa tím hoa vàng
Anh ra sức kiếm cho nàng mộng mơ(An)
Chữ yêu đề tựa bài thơ
Chữ mong chữ nhớ chữ chờ người thơ( Ngoan)


Bây giờ thấm rượu lơ mơ
Người xưa cảnh cũ vật vờ hiện ra(An)
Một lời từ giả mẹ cha
Từ con phố nhỏ lối qua nhà nàng(Ngoan)


Quân trường ngày đó xa nhà
Nhẩy xổm hít đất hoặc là cỏ vê(An)
Súng ga-răng gắn lưỡi lê
Thao trường gian khổ .... hết chê lề mề( Ngoan)

Thăng trầm thế sự ê chề
Bôn ba cho lắm cũng về tay không


Kim Lân ơii hỡi Kim Lân
Degaulle mới chọc quay lưng chạy dài(An)
Bởi vì Lân quá đẹp trai
Đào hoa đành chịu cảnh này than chi !( Ngoan


Nghe tao nên bỏ ngoài tai
X O thơm dịu lai rai một mình( An)
Rượu vào nhớ chuyện linh tinh
Càng say càng nhớ chuyện tình nguyên trinh( Ngoan)


Về đây cùng bạn Lưu Linh
Cụng ly cho cạn ân tình "mí" nhau(An)
Bốn mươi năm...!hề qua mau
Gian truân nếm trải dãi dầu vì đâu ?( Ngoan )


Dẫu cho cháy túi cạn bầu
Một mai mai một âu sầu ích chi ?(An)
Mai này bớt chút sân si
Cười nhiều cho kẻo xuân thì qua đi9Ngoan )

Tuổi già mau đến cực kỳ
Trở về cát bụi có gì mang theo ???


Bà già trầu Tuyết Mai dữ quá đi thôi, muốn xin giải ngũ cũng ban hành lệnh cấm làm bác Ngoan không dám ký giấy.
Bác Ngoan ới ời... Thủy chung như thế nay chắc bà Nhan cưng lắm í.


Trời ơi tô phở thơm lừng
Bác Ngoan sao nỡ lạnh lùng làm ngơ?
Tô to, tô nhỏ, tô vừa
Mấy ông Âu Mỹ xơi vô cũng ghiền
Phở thơm xoa dịu muộn phiền
Xoắn tai cũng chịu mất tiền cũng mua
Kim Lân tay cũng chẳng vừa
Mở ngay tiệm phở làm vua một thời
Giờ này đến lúc thảnh thơi
Mỗi ngày vài cốc ngắm trời Cu Vơ (Vancouver)
Ai như những bác dại khờ
Hoa thơm không hưởng bây giờ cực thân
Răng long tóc bạc đến gần
Nai lưng đi kiếm từng đồng từng xu
Tái gân tái xách lu bù
Hương thơm ngào ngạt đi tu sao đành !
An va cac ban than men :
Nhan thay cac ban " tho than" qua , to cung muon bat chuoc nen hoa lai bai tho " TO PHO THOM " cua
ban vang Pham Xuan An , mong cac ban dung che cuoi tho "COC NHAI" nhe .

Richmond có tiệm PHỞ LÂN
Thơm ngon nổi tiếng khach gần đồn xa
Vị ngon, Phở béo đậm đà
Người chan kẻ húp gật đầu khen ngon

Trich trong tap tho " NHAU 1 MINH"

Hỏi...Làm thinh

"Hỏi rằng Em có yêu Anh
Thì Em cúi mặt làm thinh mĩm cười
Hỏi Em sao chẳng trả lời
Thì Em cúi mặt mĩm cười làm thinh
Mĩm cười Em hỏi lại Anh
Có ai cười với kẻ mình không yêu"
Sondegaull