Người ta nói Obama đắc cử Tổng Thống Mỹ là nhờ diễn thuyết giỏi, ăn nói hay. Xin mời các bạn đọc bài diễn văn sau đây được dân chúng Mỹ khen là một bài diễn văn xuất sắc
Diễn văn của Tổng Thống Obama sau thông báo từ chức của ông Mubarak
Xin chào tất cả các quí vị
Trong cuộc đời mình, chẳng mấy khi chúng ta có dịp chứng kiến những thời khắc làm nên lịch sử. Đây chính là một trong những thời khắc như thế. Đây chính là một trong những giai đoạn như thế.
Nhân dân Ai Cập đã lên tiếng, tiếng nói của họ đã được lắng nghe, và Ai Cập không bao giờ còn như cũ nữa.
Tổng thống Mubarak đã đáp ứng khát vọng thay đổi của nhân dân Ai Cập bằng cách từ chức.
Nhưng đấy không phải là sự kết thúc của quá trình chuyển tiếp. Đấy mới là bắt đầu. Tôi tin chắc rằng phía trước là những ngày đầy khó khăn và nhiều vấn đề còn chưa có câu trả lời.
Nhưng tôi tin tưởng rằng nhân dân Ai Cập có thể tìm được câu trả lời và sẽ làm việc một cách hòa bình, với tinh thần xây dựng và đoàn kết như trong mấy tuần gần đây, vì người dân Ai Cập đã thể hiện một cách rõ ràng rằng chỉ có một nền dân chủ thực sự mới có thể song hành cùng thời đại.
Lực lượng vũ trang, người bảo vệ đất nước, đã làm việc với tinh thần yêu nước và đầy trách nhiệm và sẽ phải bảo đảm cho một chuyển giao đáng tin cậy trước con mắt người dân Ai Cập. Điều đó có nghĩa là bảo vệ quyền của các công dân Ai Cập, rỡ bỏ tình trạng khẩn cấp, soạn lại hiến pháp và các điều luật khác để cho sự thay đổi này là không thể đảo ngược được và đưa ra một lộ trình rõ ràng cho những cuộc bầu cử công bằng và tự do.
Trước hết, việc chuyển giao phải đưa được tiếng nói của tất cả mọi người Ai Cập lên bàn nghị sự, vì tinh thần của phong trào phản đối bất bạo động và sự kiên nhẫn mà người dân Ai Cập đã thể hiện có thể là luồng gió đầy sức mạnh thúc đẩy công cuộc chuyển hóa này.
Hợp chủng quốc Hoa Kì sẽ tiếp tục là người bạn và đối tác của Ai Cập. Chúng ta sẵn sàng cung cấp mọi sự giúp đỡ cần thiết và khi có yêu cầu nhằm theo đuổi một sự chuyển hóa tin cậy được đến nền dân chủ.
Tôi cũng tin tưởng rằng sự khéo léo và tinh thần dám nghĩ dám làm của các thanh niên Ai Cập được thể hiện trong mấy ngày vừa qua có thể được kết hợp lại nhằm tạo ra những cơ hội mới, công việc mới và ngành nghề kinh doanh mới đủ sức làm cho tiềm năng phi thường của thế hệ này cất cánh.
Và tôi biết rằng nước Ai Cập dân chủ có thể thúc đẩy vai trò của người lãnh đạo có trách nhiệm không chỉ trong khu vực mà còn trên toàn thế giới nữa.
Ai Cập đã từng đóng vai trò then chốt trong suốt hơn 6.000 năm trong lịch sử nhân loại. Nhưng mấy tuần gần đây bánh xe của lịch sử phải chạy trên những con đường gập ghềnh, đấy là lúc nhân dân Ai Cập đòi hỏi những quyền phổ quát của mình. Chúng ta đã thấy cảnh những ông bố và những bà mẹ mang con trên vai để chứng tỏ cho chúng thấy rằng tự do thật sự nghĩa là thế nào. Chúng ta đã thấy các thanh niên Ai Cập nói: “Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi là người thật sự có giá trị. Tiếng nói của tôi đã được lắng nghe. Mặc dù tôi chỉ là một cá nhân đơn độc, đây là cách thức hoạt động của một nền dân chủ thật sự”.
Chúng ta đã thấy những người phản đối liên tục hô lớn: “selmeyah, selmeyah — “Chúng ta là những người bất bạo động “. Chúng ta đã thấy quân đội không bắn vào nhân dân mà họ có trách nhiệm bảo vệ. Và chúng ta thấy các bác sĩ cũng như những y tá đã lao ra đường phố đế chăm sóc những người bị thương; chúng ta đã thấy những người tình nguyện kiểm tra những người đi biểu tình để đảm bảo rằng họ không mang theo vũ khí.
Chúng ta đã thấy những người có đạo đang cầu nguyện và những người theo đạo Hồi và theo đạo Công giáo hô vang: “Chúng ta là một”. Và mặc dù chúng ta biết rằng tình trạng căng thẳng giữa các tôn giáo còn chia rẽ nhiều người trong thế giới này và không một sự kiện đơn lẻ nào có thể ngay lập tức xóa bỏ được sự cách biệt quá lớn đó, nhưng những hình ảnh đó nhắc nhở chúng ta rằng bản chất của chúng ta không phải là những khác biệt đó. Bản chất của chúng ta là nhân tính mà tất cả chúng ta cùng chia sẻ.
Và trên hết, chúng ta đã nhìn thấy một thế hệ mới xuất hiện – một thế hệ sử dụng khả năng sáng tạo, tài năng và công nghệ nhằm đòi hỏi chính phủ đại diện cho những niềm hi vọng của họ chứ không phải là nỗi sợ của họ, đòi hỏi một chính phủ có trách nhiệm đối với những khát vọng vô biên của họ.
Một người Ai Cập đã nói một cách đơn giản: “Trong những ngày vừa qua nhiều người đã phát hiện ra rằng họ có một giá trị nào đó. Và đấy là điều không bao giờ có thể mất được nữa”.
Đấy chính là sức mạnh của phẩm giá của con người, và đấy là điều không bao giờ có thể phủ nhận được. Nhân dân Ai Cập đã truyền cản hứng cho chúng ta, họ đã làm như thế bằng cách đóng dấu: “dối trá” lên trán những kẻ nói rằng công lí tuyệt vời nhất là công lí giành được bằng bạo lực.
Đối với Ai Cập, đấy là sức mạnh đạo đức của bất bạo động – không phải là chủ nghĩa khủng bố, không phải là giết người một cách vô tâm – mà là bất bạo động, sức mạnh đạo đức một lần nữa đã hướng cánh cung của lịch sử về phía công lí.
Và trong khi những hình ảnh và âm thanh mà chúng ta nghe thấy đều là từ Ai Cập, nhưng chúng ta không thể không nghe thấy tiếng vọng của lịch sử, tiếng vọng từ việc nhân dân Đức giật đổ bức tường, từ các sinh viên Indonesia xuống đường, từ Gandhi dẫn dắt dân tộc ông đi theo con đường công lí.
Như Martin Luther King đã nói trong khi chào mừng sự ra đời của một dân tộc mới ở Ghana đồng thời tìm cách hoàn thiện chính dân tộc mình: “Một cái gì đó trong tâm hồn đang thét lên đòi tự do”.
Đấy là những tiếng thét đến từ quảng trường Tahrir. Và cả thế giới đã ghi nhận.
Ngày hôm nay thuộc về nhân dân Ai Cập, và nhân dân Mỹ cảm động trước những hình ảnh ở Cairo và trên toàn đất nước Ai Cập vì chúng ta cũng là những con người và đấy chính là thế giới mà chúng ta muốn con cái mình được lớn lên trong đó.
Từ “Tahrir” nghĩa là giải phóng. Đây là từ nói tới cái điều đang thét lên đòi tự do trong tâm hồn chúng ta. Hãy để nó mãi mãi nhắc chở chúng ta về nhân dân Ai Cập, về những việc họ đã làm, về những điều mà họ ủng hộ và về cách thức họ thay đổi đất nước của mình và trong khi làm như thế họ đã thay đổi cả thế giới.
Xin cám ơn các vị.
Obama delivers remarks on Egypt
Speech Transcript
Good afternoon, everybody.
There are very few moments in our lives where we have the privilege to witness history taking place. This is one of those moments. This is one of those times.
The people of Egypt have spoken, their voices have been heard, and Egypt will never be the same.
By stepping down, President Mubarak responded to the Egyptian people’s hunger for change.
But this is not the end of Egypt ’s transition. It’s a beginning. I’m sure there will be difficult days ahead, and many questions remain unanswered.
But I am confident that the people of Egypt can find the answers and do so peacefully, constructively, and in the spirit of unity that has defined these last few weeks, for Egyptians have made it clear that nothing less than genuine democracy will carry the day.
The military has served patriotically and responsibly as a caretaker to the state and will now have to ensure a transition that is credible in the eyes of the Egyptian people. That means protecting the rights of Egypt ’s citizens, lifting the emergency law, revising the constitution and other laws to make this change irreversible, and laying out a clear path to elections that are fair and free.
Above all, this transition must bring all of Egypt ’s voices to the table, for the spirit of peaceful protest and perseverance that the Egyptian people have shown can serve as a powerful wind at the back of this change.
The United States will continue to be a friend and partner to Egypt . We stand ready to provide whatever assistance is necessary, and asked for, to pursue a credible transition to a democracy.
I’m also confident that the same ingenuity and entrepreneurial spirit that the young people of Egypt have shown in recent days can be harnessed to create new opportunity, jobs and businesses that allow the extraordinary potential of this generation to take flight.
And I know that a democratic Egypt can advance its role of responsible leadership not only in the region, but around the world.
Egypt has played a pivotal role in human history for over 6,000 years. But over the last few weeks, the wheel of history turned at a blinding pace as the Egyptian people demanded their universal rights. We saw mothers and fathers carrying their children on their shoulders to show them what true freedom might look like. We saw young Egyptians say, “For the first time in my life, I really count. My voice is heard. Even though I’m only one person, this is the way real democracy works.”
We saw protesters chant “selmeyah, selmeyah — “We are peaceful” — again and again. We saw a military that would not fire bullets at the people they were sworn to protect. And we saw doctors and nurses rushing into the streets to care for those who were wounded; volunteers checking protesters to ensure that they were unarmed.
We saw people of faith praying together and chanting Muslims, Christians, “We are one.” And though we know that the strains between faiths still divide too many in this world and no single event will close that chasm immediately, these scenes remind us that we need not be defined by our differences. We can be defined by the common humanity that we share.
And above all, we saw a new generation emerge — a generation that uses their own creativity and talent and technology to call for a government that represented their hopes and not their fears, a government that is responsive to their boundless aspirations.
One Egyptian put it simply: “Most people have discovered in the last few days that they are worth something. And this cannot be taken away from them anymore, ever.”
This is the power of human dignity, and it could never be denied. Egyptians have inspired us, and they’ve done so by putting the lie to the idea that justice is best gained through violence.
For an Egypt , it was the moral force of non-violence — not terrorism, not mindless killing — but non-violence, moral force that bent the arch of history toward justice once more.
And while the sights and sound that we heard were entirely Egyptian, we can’t help but hear the echoes of history, echoes from Germans tearing down a wall, Indonesian students taking to the streets, Gandhi leading his people down the path of justice.
As Martin Luther King said in celebrating the birth of a new nation in Ghana while trying to perfect his own, “There’s something in the soul that cries out for freedom.”
Those were the cries that came from Tahrir Square . And the entire world has taken note.
Today belongs to the people of Egypt , and the American people are moved by these scenes in Cairo and across Egypt because of who we are as a people, and the kind of world that we want our children to grow up in.
The word “Tahrir” means liberation. It is a word that speaks to that something in our souls that cries out for freedom. And forever more it will remind us of the Egyptian people, of what they did, of the things that they stood for and how they changed their country and in doing so changed the world.
Thank you.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét