Người
ta biết đến Bảo Sinh là ông chủ của khách sạn chó mèo thì nhiều nhưng không mấy
người biết đến Bảo Sinh còn là một nhà thơ dân gian trứ danh. Chính ông cũng
thừa nhận:
Tất cả những bài thơ của Bảo Sinh, ông đều gọi chung là huyền thi. Ông nói để hiểu được thơ ông thì phải hiểu được thế nào “huyền thi”. Ông quan niệm sáng tác thơ bây giờ là phải “Viết những cái gì mà Google không tra được. Vì thời buổi bão hòa thông tin thế này, viết những cái gì có trên Google thì còn ai đọc nữa?”.
Bảo Sinh làm thơ, trọng thơ cũng một phần ảnh hưởng từ ông cụ thân sinh. Ông kể rằng ông cụ thân sinh của ông, ngày trước là một người trọng thơ có một không hai ở Việt Nam này. Có lẽ ông cụ là người đầu tiên trả tiền nhuận tai, tức là tiền trả cho những người nghe thơ của mình. Thời điểm năm 2000 mà ông cụ đã bỏ ra số tiền hơn 400 triệu đồng để trả tiền nhuận tai đủ biết ông là người trọng thơ đến mức nào! Khi ông cụ mất, ông cho gọi tất cả các con lại hỏi: “Thơ của cha thế nào?”. Không ai trả lời vì có ai đọc thơ của ông đâu. Chỉ có Bảo Sinh là người lên tiếng: “thơ của cha hay lắm”. Ông cụ nói “thằng này có hiếu” rồi đi. Bảo Sinh cũng là người được hưởng toàn bộ gia tài của ông cụ thân sinh để lại, đó là những bài thơ của ông cụ - một gia tài vô giá không được ghi vào bản di chúc.
Những vần thơ nổi tiếng vẫn được dân gian lưu truyền như:
đều là của nhà thơ dân gian trứ danh Bảo Sinh. Nhưng có lẽ đậm chất huyền thi nhất là bài “Đò ngang”:
Bảo Sinh sáng tác thơ dựa trên quan niệm về “huyền thi”. Ông nói rằng để hiểu được thơ ông thì chỉ cần hiểu được chữ huyền thi ấy mà thôi. Ngay từ lúc đầu làm thơ, ông đã hướng ngòi bút của mình đến thơ thiền, sáng tác thơ trên cơ sở “nâng cấp” (Dùng theo chữ của Bảo Sinh) thơ dân gian. Khi được hỏi về những vần thơ “tục” của ông vẫn được lưu truyền ông tâm sự thật lòng: “Qua con đường sex thơ sẽ đi vào lòng người nhanh hơn. Muốn viết được những vần thơ tục như vậy thì tâm phải cực kì thanh tịnh”. Đó cũng là chất “huyền thi” trong thơ Bảo Sinh. Vì thế mà người đời gọi Bảo Sinh là “lão khùng” nuôi chó, làm thơ.
“Làm thơ, nuôi chó, chọi gà
Mấy ai biết được ông là nhà thơ”
Mấy ai biết được ông là nhà thơ”
Tất cả những bài thơ của Bảo Sinh, ông đều gọi chung là huyền thi. Ông nói để hiểu được thơ ông thì phải hiểu được thế nào “huyền thi”. Ông quan niệm sáng tác thơ bây giờ là phải “Viết những cái gì mà Google không tra được. Vì thời buổi bão hòa thông tin thế này, viết những cái gì có trên Google thì còn ai đọc nữa?”.
Bảo Sinh làm thơ, trọng thơ cũng một phần ảnh hưởng từ ông cụ thân sinh. Ông kể rằng ông cụ thân sinh của ông, ngày trước là một người trọng thơ có một không hai ở Việt Nam này. Có lẽ ông cụ là người đầu tiên trả tiền nhuận tai, tức là tiền trả cho những người nghe thơ của mình. Thời điểm năm 2000 mà ông cụ đã bỏ ra số tiền hơn 400 triệu đồng để trả tiền nhuận tai đủ biết ông là người trọng thơ đến mức nào! Khi ông cụ mất, ông cho gọi tất cả các con lại hỏi: “Thơ của cha thế nào?”. Không ai trả lời vì có ai đọc thơ của ông đâu. Chỉ có Bảo Sinh là người lên tiếng: “thơ của cha hay lắm”. Ông cụ nói “thằng này có hiếu” rồi đi. Bảo Sinh cũng là người được hưởng toàn bộ gia tài của ông cụ thân sinh để lại, đó là những bài thơ của ông cụ - một gia tài vô giá không được ghi vào bản di chúc.
Những vần thơ nổi tiếng vẫn được dân gian lưu truyền như:
“Ra đường sợ nhất công
nông
Về nhà sợ nhất vợ không mặc gì”,
“Vợ là cơm nguội nhà ta
Lại là phở tái thằng cha láng giềng”
Về nhà sợ nhất vợ không mặc gì”,
“Vợ là cơm nguội nhà ta
Lại là phở tái thằng cha láng giềng”
đều là của nhà thơ dân gian trứ danh Bảo Sinh. Nhưng có lẽ đậm chất huyền thi nhất là bài “Đò ngang”:
“Cùng chung một chuyến đò ngang
Kẻ thì sang bến người đang trở về
Lái đò lái mãi thành mê
Sang về chẳng biết mình về hay sang”.
Kẻ thì sang bến người đang trở về
Lái đò lái mãi thành mê
Sang về chẳng biết mình về hay sang”.
Bảo Sinh sáng tác thơ dựa trên quan niệm về “huyền thi”. Ông nói rằng để hiểu được thơ ông thì chỉ cần hiểu được chữ huyền thi ấy mà thôi. Ngay từ lúc đầu làm thơ, ông đã hướng ngòi bút của mình đến thơ thiền, sáng tác thơ trên cơ sở “nâng cấp” (Dùng theo chữ của Bảo Sinh) thơ dân gian. Khi được hỏi về những vần thơ “tục” của ông vẫn được lưu truyền ông tâm sự thật lòng: “Qua con đường sex thơ sẽ đi vào lòng người nhanh hơn. Muốn viết được những vần thơ tục như vậy thì tâm phải cực kì thanh tịnh”. Đó cũng là chất “huyền thi” trong thơ Bảo Sinh. Vì thế mà người đời gọi Bảo Sinh là “lão khùng” nuôi chó, làm thơ.
***
Làm thơ mà chẳng bị tù
Là nhờ kiếp trước đã tu nghìn đời
***
Thà bị mọc chín cái sừng
Còn hơn bồ báo tin mừng có thai
***
Ghế thì ít, đít thì nhiều
Cho nên đấu đá là điều tất nhiên
Ba lạng thịt chốn động tiên
Thừa chỗ đủ để cưỡi trên vạn người
***
Dù ngồi ở bất cứ đâu
Chỉ đít đổi chỗ chứ đầu thì không
***
Suốt đời chỉ yêu một người
Bệnh ấy còn nặng gấp mười ung thư
***
Vợ là cơm nguội nhà ta
Lại là phở tái thằng cha láng giềng
***
Khách sạn chỉ có 5 sao
Còn bồ thì có biết bao cho vừa
***
Thiên tài cùng với thằng điên
Cách nhau chỉ một đường biên mơ hồ
***
Chỗ cứng nhất của đàn ông
Là chỗ mềm nhất ta đừng hở ra
Chỗ mềm nhất của đàn bà
Là chỗ rắn nhất đụng vào là toi
***
Sợ nhất công an chào ta
Sợ nhì trông thấy bà già khoả thân
***
Hôm xưa lên tỉnh về làng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Bây giờ quần trễ rốn lồi
Khổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền
***
Mặc quần chẳng để mặc quần
Mặc quần chỉ để khi cần cởi ra
***
Gia nhập vê kép tê ô (WTO)
Xuất tinh thì ít, xuất thô thì nhiều
Giao lưu văn hoá đã nhiều
Giao mà không hợp bao nhiêu cũng thừa
***
Dễ dàng cai trị quốc gia
Khó mà trị được đàn bà trong ta
***
Vuông tròn
Ngày xưa trái đất hình vuông
Cho nên đi đứng trên đường thẳng hơn
Bây giờ trái đất hình tròn
Cho nên bao kẻ lom khom định bò.
***
Mê - Ngộ
Khi mê bùn chỉ là bùn
Ngộ ra mới biết trong bùn có sen
Khi mê tiền chỉ là tiền
Ngộ ra mới biết trong tiền có tâm
Khi mê dâm chỉ là dâm
Ngộ ra mới biết trong dâm có tình
Khi mê tình chỉ là tình
Ngộ ra mới biết trong tình có dâm
Khi yêu cái xích dưới chân
Thì xiềng xích ấy là thần Tự do
***
Tu
Tự trói thì gọi là tu
Bị trói thì gọi là tù mọt gông
***
Tự do
Tự do sướng nhất trên đời
Tự lừa lại sướng hơn mười tự do!
***
Tại sao?
Trẻ thơ mở trí nhìn đời
Cho nên luôn hỏi những lời: Tại sao?
Người lớn nhắm mắt ra vào,
Nhờ người dắt hộ, “Tại sao” không cần
***
Bịt tai
Muốn bịt hết miệng trần ai
Hãy bịt ngay chính lỗ tai của mình.
***
Yêu
Yêu là nhớ ít tưởng nhiều
Yêu là chẳng biết mình yêu cái gì
Yêu nhau đâu bởi hàng mi
Đắm say đâu phải chỉ vì đôi môi
Yêu là yêu, có thế thôi…
***
Nợ
Nợ tiền trả hết là xong,
Nợ tình càng trả càng phong lưu tình.
***
Đời người
Đời người như tốt qua sông
Tiến ngang, tiến dọc chứ không được lùi.
***
Sang, về?
Cùng chung một chuyến đò ngang
Kẻ thì sang bến, người đang trở về
Lái đò lái mãi thành mê
Sang về chẳng biết mình về hay sang
***
Tu
Trốn chợ lên đỉnh núi tu,
Họ bê cả núi hoang vu về phường.
Tiếng chuông vào phố lạc đường,
Sư già khất thực, luôn mồm “Thanh-kiu”
***
Nhân Cảnh
Ngồi nhìn non bộ đứng im,
Ngắm cá trong chậu, xem chim trong lồng.
Cây si bẻ quặt uốn cong,
Còn mình tự nhốt vào trong lẽ đời.
***
Ly thân
Vì yêu tha thiết con người,
Cho nên mới lánh về nơi không người.
Quạnh hiu ngay giữa đất trời,
Còn hơn hiu quạnh giữa người thân thương.
***
Con ta không phải của ta
Tai họa của nó mới là của ta
Của chìm của nổi trong nhà
Của ta rồi sẽ lại là của con.
***
Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy không bàn đúng sai!
Làm thơ anh chỉ nghiệp dư
Hội thơ chuyên nghiệp họ chưa cho vào
Yêu em anh cũng nghiệp dư
Hội yêu chuyên nghiệp họ chưa cho vào
***
Độc thân
Những người quyết chẳng lấy ai
Là người chỉ quyết một hai lấy mình
Tương tư trong mọi mối tình
Là tương tư chính bóng hình của ta.
***
Tự hiểu
Nếu mình tự hiểu được mình,
Trương Chi đâu có thất tình Mỵ Nương.
Nếu mình tự hiểu quê hương,
Thì Từ Thức chẳng lạc đường trần gian.
***
Tình đầu
Tình nào cũng mối tình đầu,
Không ai đến được nơi đâu hai lần.
Không gì cũ như mùa xuân,
Mỗi khi xuân đến vẫn lần đầu tiên.
***
Gần chùa gọi bụt bằng anh,
Anh hùng nhìn mãi cũng thành thường thôi.
Tiên nữ cũng chỉ là người,
Từ Thức yêu chán bỏ trời về quê
***
Tri âm
Mới yêu nhìn đã tri âm,
Lâu dần tiếng Việt nghe nhầm tiếng Tây.
Nói toàn ngoại ngữ với nhau,
Không người phiên dịch, ngẫm đau nhân tình.
***
Mình ngu nhiều kẻ ngu hơn
Cho nên được gọi là khôn hơn người
Em xinh đâu bởi nụ cười
Em xinh là bởi nhiều người xấu hơn.
***
Đạo bồ bịch
“Vợ là cửa cái,
Bạn gái là cửa sổ.
Càng nhiều cửa sổ càng sang,
Cửa cái anh vẫn đàng hoàng vào ra.
Vợ là cửa cái nhà ta,
Lại là cửa sổ thằng cha láng giềng.”
***
Hư Vô
Càng hiểu được nhiều người
Càng khó tìm được một người hiểu ta.
Đến khi tuyệt đỉnh vinh hoa
Ngoảnh đầu nhìn lại – Toàn là hư vô..
***
Ngây Thơ
Người ngu vỗ ngực là khôn
Người khôn lại biết mình còn quá ngu .
Chân tu là tự nhiên tu
Thơ ngây chẳng biết ngây thơ là gì
***
Mê-Ngộ
Khi mê Người chỉ là người
Ngộ rồi mới biết trong người có Ta
Khi mê Ta chỉ là ta,
Ngộ rồi mới biết trong ta có Người
***
Tự Tại
Không mong đến, chẳng cầu đi
Không phân khôn dại, còn chi để buồn .
Tâm như nước chảy trên nguồn
Soi hình tạo hoá mà không lưu hình .
***
Xé Sách
Lý của vũ trụ không lời
Sách là sai đúng của người viết ra
Không sách ,ta chẳng thành ta.
Không xé sách cũng chẳng ra con người .
***
Hữu Thân, Hữu Tội
Vô tư như nắng giữa trời
Cũng làm cho đổ mồ hôi bao người
Hữu thân hữu tội trên đời
Đẹp xinh làm tủi nhiều người xấu hơn.
***
Bèo Sen
Ngẫm nhìn mặt nước bèo sen
Cùng lên thì nổi,chậm lên thì chìm .
***
Kéo Co
Co kéo nên bị kéo co
Buông ra không kéo, ai co được mình .
***
Vô Thường
Người xưa vẫn sống như nay
Thì mình đã chẳng có ngày sinh ra.
Nếu gương lưu bóng hình qua,
Thì đâu còn chỗ để mà soi gương.
***
Tình Yêu
Núi yêu kiểu núi đứng im
Gió yêu kiểu gió cánh chim giang hồ
Tình yêu như một bài thơ,
Ngàn năm chưa có bao giờ giống nhau
***
Đổi Nhau
Hoa cau thơm ngát hương cau
Chúng mình mơ đổi thành nhau làm gì.
***
4/2/4
Yêu nhau phải có bốn người
Hai người là thực ,hai người là mơ
Ghét nhau phải có bốn người,
Hai người là thực đang mơ ngược chiều.
***
Nhất Thể
Cái đầu do sách sinh ra
Đầu do nhân tạo, thân ta của trời.
Đầu Ngô mình Sở than ôi!
Sao không nhất thể như trời đất sinh.
***
Thời Tiết
Hãy yêu nhau như ta yêu thời tiết
Ngắm trời xanh và biết tránh mưa dông
Hãy cãi nhau như bàn về thời tiết
Tình cảm ngược chiều mà vẫn thấy như không .
***
Xa Gần
Nhớ nhiều rồi sẽ quên nhiều
Yêu là chẳng hiểu mình yêu cái gì .
Hẹn lòng lại muốn đừng đi
Gần lâu bỗng lạ, xa thì ước mong.
***
Vô Nghĩa-Ý Nghĩa
Nghĩa cuộc đời đều là vô nghĩa
Sao loài người vẫn sống say sưa
Vô nghĩa cuộc đời chính là ý nghĩa
Hiểu tận cùng sẽ hoá ngây thơ .
***
Hình Như
Yêu sao giây phút hình như
Cho nhau những cái còn chưa của mình .
Buồn sao hình chạm vào hình
Đôi bong bóng đụng hồn mình chợt tan.
***
Dở Dang
Tình nào cũng chỉ dở dang
Đôi ta tạo hoá cũng đang hoàn thành
Cái gì cũng chỉ dở dang
Ngay như vũ trụ cũng đang hoàn thành .
***
Sông Mê
Sông mê chỉ có một bờ
Ngộ mê một bến thuyền về từ đâu?
***
Nhân duyên
Nhân duyên đến nhân duyên đi
Chúng mình ngoài cuộc, hẹn gì với nhau
Lá trầu chẳng đợi quả cau
Tự nhiên tan hợp thành màu nhân duyên
***
Danh
Trăng qua cửa sổ trăng vuông
Gió dẹt mình xuống để luồn mái tranh
Con người muốn lọt vào danh
Thì mình phải tự ép thành cái tên.
***
Chúc nhau
Mời nhau ăn tiệc ăn nằm
Mấy ai khao bạn bữa ăn khí trời
Chúc nhau chúc đủ mọi lời
Mấy ai chúc bạn thành người tốt hơn.
***
Nghĩ và lo
Nghĩ về con kiến nó bò
Chẳng lo về nỗi con bò trắng răng
Nghĩ về cái đẹp ánh trăng
Đừng lo thằng Cuội, ả Hằng với nhau
***
Thơ
Khi ngồi tên lửa lên trời
Làm thơ lại kém cái thời cưỡi trâu
***
Khỏa thân
Ái tình nếu uống đủ liều
Loài người sẽ thoát được điều tà dâm.
Ai ai cũng sống khỏa thân
Mặc quần sẽ lại khiêu dâm mọi người.
***
Vu vơ
Yêu và ghét đều giống nhau
Lý do đừng hỏi trước sau làm gì
Chỗ đến là chỗ để đi
Lý do yêu ghét không gì khác nhau.
***
Cố tình
Chùa to Phật có to đâu
Phải chi tốt lễ dễ cầu Phật thương
Cố tình đốt quá nhiều hương
Khói xuống Âm phủ, Diêm Vương phạt tiền
***
Hữu tình
Trời xanh xanh biếc vô tình
Cho nên trời chẳng như mình già đi
Vô tình trẻ mãi làm chi
Hữu tình dù có già đi cũng tình
***
Tuyệt đỉnh
Tuyệt đỉnh vinh quang tận cùng cay đắng
Khi quay nhìn không một bóng thân thương
Đành ôm trong lòng một vầng trăng khuyết
Để nhớ về những giấc mộng đế vương
***
Thua
Tiến lên vào cái ống đời
Sao bằng lùi lại giữa trời thảnh thơi
Vật nhau trong cái ống đời
Sao bằng thua cuộc về ngồi ngắm mây
***
Đạo vợ chồng
Đàn ông như thể cánh diều
Đàn bà cầm sợi tơ diều trong tay
Đừng già néo, kẻo đứt dây
Thả chùng xuống, để diều bay đúng tầm
***
Chôn hoa
Người thường thấy cánh hoa rơi
Hai chân di nát không chơi hoa tàn
Mấy ai khóc mộ hồng nhan
Mấy ai gom cánh hoa tàn để chơi
***
Tù tại tâm
Bước vào một chốn lao tù
Mắt nhìn không thấy, tay sờ không ra
Tù trong bộ não của ta
Cửa mở mà chẳng biết ra lối nào
***
Bể khổ
Đời là bể khổ mênh mông
Sao ai cũng muốn sống trong bể đời
Quy tiên là được lên trời
Sao ai cũng muốn sống đời trần gian
***
Cực lạc
Tây Trúc nào biết ở đâu
Cực lạc chỉ ở trong câu thơ này:
Trông lên mình chẳng bằng ai
Trông xuống lại thấy chẳng ai bằng mình
***
Ngũ thập tri thiên mệnh
Thân còn nằm dưới mái nhà
Hồn tri thiên mệnh thăng hoa giữa trời
Như sen nằm dưới bùn đời
Vươn lên mặt nước giữa trời nở hoa
***
Vô cớ
Vô cớ mua dây buộc mình
Thì đành nhờ cái vô tình gỡ ra
Tự nhiên buồn đến với ta
Tự nhiên buồn sẽ đi ra khỏi mình
***
Đôi ta
Tuy kiếp trước không duyên nhưng nợ
Nên đôi ta thành vợ thành chồng
Bao giờ hết nợ tơ hồng
Trời cho đôi lứa mặc lòng yêu ai
***
Phía trước
Bọ ngựa rình bắt ve sầu
Biết đâu chim sẻ đằng sau bắt mình
Mải tìm danh lợi, gái xinh
Biết đâu cái họa đang rình bắt ta
***
Thừa
Dạy đĩ vén váy làm gì
Phò mã tốt áo khen chi thêm thừa
Thế gian tranh cãi thắng thua
Vô ngôn trời chẳng nói thừa một câu
***
Tự trào
Lã Bất Vi buôn cả vua
Hồ Xuân Hương chửi cả chùa lẫn sư
Bọn họ gan lớn mật to
Còn ta gan bé nằm lo sập trời
***
Cảm ơn
Đừng trách đời làm khổ ta
Ta làm khổ họ gấp ba bốn lần
Nên khi nhắm mắt lìa trần
Chỉ xin được nói một lần: Cảm ơn!
***
Vô đề
Muốn đừng để đời chửi ta
Thì đừng cố bắt người ta khen mình
***
Vô đề
Cung phi ngủ với con trời
Chứ đâu ngủ với cái tôi của mình
Càn Long rời bỏ cung đình
Để đi tìm những mối tình không vua
***
Kín-hở
Có hở thì mới biết che
Nếu mà bịt hết còn nghe thấy gì
***
Sách đỏ
Diệt hết sinh vật của trời
Chắc chắn sách đỏ tên người được ghi
***
Vô đề
Hiện đại mà không thiên nhiên
Loài người sẽ tới chỗ điên chỗ khùng
Thiên nhiên hoang dã tận cùng
Loài người cũng đến chỗ khùng chỗ điên.
***
Đường lên Tây Trúc
Đường lên Tây Trúc quanh co
Chỗ rẽ không biển báo cho rõ ràng
Nhiều khi tưởng đến thiên đàng
Xuống nhầm địa ngục, nghĩ càng đớn đau.
***
Tôi tu với vợ tại gia
Vợ dài dằng dặc đâu là bến mơ
Khi tình khi ý cùng thơ
Đường trơn gánh thực, gánh hư trĩu đầy
Nằm mơ trên tấm thân gầy
Gánh vàng đi đổ lấp đầy sông mê
Văn đâu tải đạo, văn là đạo
Nước đâu chở sóng, nước là sóng
***
Như ta
Cho ta về chỗ gió mưa
Cho ta về chỗ có trưa có chiều
Về nơi có ghét có yêu
Nắng, mưa, yêu, ghét sớm chiều như ta
***
Đôi bờ
Đôi ta như thể đôi bờ
Gặp nhau sóng chẳng bao giờ thành sông
Thôi đành muôn kiếp song song
Đôi ta trả lại dòng sông cho đời
***
Vô đề
Hoàng đế khi đã ngồi tù
Cai ngục chỉ gọi là đồ phạm nhân
Đã vào đến động mại dâm
Ông lão cứ được gọi nhầm là anh
***
Gái quê
Lên tỉnh ai cũng bảo quê
Về làng cả xóm lại chê thị thành
Xót xa thân phận, thôi đành
Nửa quê nửa tỉnh chòng chành thân em
***
Thời
Nhân gian trong một chữ thời
Kẻ nào đi trước thành người đến sau
Sao cho vẫn cứ cùng nhau
Vừa đi được trước, vừa sau mọi người
***
Lời sống
Đôi ta trên một con đò
Vạch thuyền đánh dấu ai ngờ sông trôi
Hẹn lời thề giữ lấy lời
Biết đâu lời của mỗi người là sông
***
Thời gian
Kẽ hở pháp luật lẽ hằng
Thời gian mới thật công bằng mà thôi
Dù là vua chúa phật trời
Mỗi năm thêm một tuổi đời như ta
***
Lên chùa
Vào chùa lễ phật thấy sư
Người người cúi lạy chiếc lư hương đồng
Miệng cầu sắc sắc không không
Đầy trời sắc, thế còn không đâu rồi
***
Nhẫn cưới
Trao nhau nhân cưới ước mong
Đeo vào bỗng hóa thành vòng kim cô
Lại mong lại ước lại chờ
Tháo ra rồi lại ước mơ đeo vào
***
Mê
Tôi đi cuối đất cùng trời
Tìm mua thuốc ngộ chữa người đang mê
Tôi đi thủy tận sơn khê
Chữa cho người ngộ ta mê thật rồi
***
Thực hư
Kính đeo ngay trước mắt mình
Nhiều khi vẫn cứ đi tìm loay hoay
Cửa đời chìa khóa cầm tay
Mà sao vẫn cứ loay hoay đi tìm
***
Buông ra
Ôm vào rồi mới buông ra
Có ôm thật chặt mới rời thật xa
Ngẫm xem trong cõi người ta
Có là Thái tử, mới là Như lai
***
Quên
Người ghi bia đá để đời
Còn tôi tìm chỗ tôi ngồi để quên
Nhìn trời nước dưới, mây trên
Cúi xem lại thấy nước trên mây trời
Ngồi quên, quên hết mây trời
Hỏi thăm chẳng biết tên tôi là gì
***
Nghịch cảnh
Rửa tay, gác kiếm gặp ma
Đem cả áo giấy cà sa mặc vào
Tóc bạc lại gặp má đào
Hoàng bào, áo giấy, mặc vào cà sa
***
Chiếc lược
Cây muốn lặng gió chẳng đừng
Trách ai đem chiếc lược sừng tặng sư
Khiến lòng sư những ngẩn ngơ
Nửa mong mọc tóc, nửa lo trọc đầu
***
Bụt nhà
Phải đi đến tận biển xa
Mới thấy cái đẹp ao nhà của ta
Phải đi lễ chùa đủ xa
Mới thấy được bụt chùa nhà rất thiêng
***
Trăng
Nếu trăng cũng chết như đời
Thì ta đâu thấy kiếp người phù du
Vì trăng sống mãi ngàn thu
Cho nên càng thấy phù du kiếp người
***
Thông
Làm thông ngay giữa kiếp người
Làm người lại đứng giữa trời như thông
Lá reo tiếng hạc từng không
Vi vu nào biết là thông hay người
***
Đạo Phồn Thực
Chân lý ở giữa hai chân
Tâm hồn dưới rốn khoảng tầm một gang
***
Huyền Thi
Đa mang mắc nghiện huyền thi
Đọc thơ như hít một bi vào người.
***
Muốn cho trộm chẳng đến nhà
Đề vào trước cửa đây là nhà thơ
Muốn đuổi khách ra khỏi nhà
Đọc thơ được giải họ ra tức thì.
***
Đêm nằm nghĩ mãi không ra
Tại sao thằng ấy lại là nhà thơ.
***
Bánh mỳ phải kẹp pa tê
Đàn ông phải có máu dê trong người
***
Chàng bảo yêu bởi tâm hồn
Em thay giới tính chàng còn yêu không?
***
Thanh Hoá có bán nem chua
Ăn vào ngứa cả rùa rùa ba ba
Nghệ Tĩnh có bánh cu đơ
Ai mà ăn phải thì đờ cu ra
Quảng Bình có chợ Phú Gia
Gái quê toàn bán thịt gà mất trinh.
***
Nếu thế giới có hai người
Chữ trinh em giữ suốt đời cho anh.
***
Thà bị mọc chín cái sừng
Còn hơn bồ báo tin mừng tắt kinh !
***
Dỗ con nít cho sờ ti
Dỗ người lớn chẳng khác gì trẻ thơ
Sờ rồi lòng những ngẩn ngơ
Lại mong sờ chỗ trẻ thơ ra đời.
***
Đã vào tới chốn thanh lâu
Chim khôn phải biết ngẩng đầu tiến lên
Đã cam phận gái làm tiền
Không sướng cũng phải biết rên hừ hừ.
***
Chim khôn đậu nóc thanh lâu
Bướm khôn bướm đậu trên đầu con chim.
***
Sởi lởi thì được trời cho
Anh còn mặc cả tiền “bo” làm gì
Mó mân từ bướm tới ti
Nghìn vàng chẳng tiếc tiếc gì tiền “bo”.
***
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Con vào nhà nghỉ còn run hơn bầm
Si đa phục kích xa gần
Về nhà hết mực vợ vần nhão ra.
***
Ngày xưa cối nhỏ chầy to
Bây giờ cải tiến cối to hơn chầy
Ngày xưa một cối một chầy
Bây giờ nhiều cối nhiều chầy giã chung
Tiến lên thế giới đại đồng
Chầy nội cối ngoại đều dùng như nhau.
***
Hôm xưa lên tỉnh về làng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Bây giờ quần trễ rốn lồi
Khổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền.
***
Về thăm chiến địa Điện Biên
Ngậm ngùi tiếc thủa tráng niên qua rồi
Ngày xưa kéo pháo băng đồi
Nay không kéo nổi qua đùi chị em.
***
Chiến trường thích cựu chiến binh
Ái tình thích kẻ chiến chinh lần đầu.
***
Cuối cùng tất cả chúng ta
Đều lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân.
***
Chân Như
Phải đi đến tận biển xa
Mới thấy cái đẹp ao nhà của ta
Phải đi lễ đủ chùa xa
Mới thấy được bụt chùa nhà rất thiêng.
***
Thái Lan lắm thuẫn nhiều mâu
Chùa chiền càng lắm thanh lâu càng nhiều
Đạo Phật huyền bí bao nhiêu
Sếch xi lộ liễu cũng nhiều như nhau.
***
Đi thăm đất nước Trung Hoa
So ra gái đẹp thua xa quê mình
Còn như miếu mạo cung đình
Không xem cũng biết rằng mình kém xa.
***
Cây đa giếng nước chùa làng
Hương đồng gió nội niết bàn chân quê
Từ ngày chợ họp chân đê
Chùa ra mặt phố đất quy y vàng.
***
Đi chùa nên tránh lúc đông
Sợ nhiều người quá Phật không thấy mình
Còn khi đi đến chợ tình
Người đông dễ chọn cho mình người yêu.
***
Rũ sạch bụi trần lên chùa ở
Nhưng tiền ẩn sĩ nhớ mang theo.
***
Đi bộ gọi là chân tu
Đếm tiền lễ bái gọi là tay tu.
***
Cần tụng tám chữ kinh thi
Cảm ơn, cống hỷ, méc xì, thanh kiu
***
Thà rằng ở với thằng tù
Còn hơn ở với thằng tu giả vờ.
***
Hòa Thượng cùng kẻ hói đầu
Giả giả thật thật biết đâu mà lường.
***
Đừng thấy em bé mà tròng
Lớn lên anh sẽ phải lòng em ngay
Đừng thề mãi mãi đắm say
Mai kia em sẽ thành ngay bà già.
***
Tuổi già như lá mùa thu
Cái bướm thì xẹp, cái cu thì mềm.
***
Qua cửa rồi không quay lại gõ
Duyên hết rồi chớ có cầu mong.
***
Đứng nhắc mãi thời oanh nay đã liệt
Đại đao Vân Trường không đọ súng tiểu liên.
***
Phong Thủy
Chôn chọn giờ, cưới chọn giờ
Yêu nhau chọn lúc bất ngờ gặp nhau
Làm nhà chọn hướng trước sau
Hôn nhau chọn chỗ gặp nhau tình cờ.
***
Phong thủy không ở đâu xa
Phong thủy chính bởi nhân hòa sinh ra.
***
Ở đâu ăn ngon ngủ ngon
Ở đấy phong thủy không còn đâu hơn.
***
Không cần kê lại ban thờ
Tâm lệch kê lại, tâm mờ thì lau.
***
Nhân gian trong một chữ thời
Kẻ nào đi trước thành người đến sau
Sao cho vẫn cứ cùng nhau
Vừa đi được trước vừa sau mọi người.
***
Đừng khoe cao thủ nhất đời
Thua thằng tranh thủ đúng thời đúng cơ.
***
Cái đang là mốt nhất đời
Tốt hơn sẽ bị mọi người xét oan
Cái xấu ở mãi thế gian
Xấu hơn sẽ được phong làm thánh nhân.
***
Thiên tuế vạn tuế không còn
Còn toàn những kẻ mong tròn trăm năm.
***
Thiên tử họ Lý họ Ngô…
Mỗi con một họ vậy trời họ chi?
***
Đôi ta trên một con đò
Vạch thuyền đánh dấu ai ngờ sông trôi
Hẹn lời thề giữ lấy lời
Biết đâu lời của mỗi người là sông.
***
Cầm tinh cái con giả vờ
Làm quan phát tướng đi tu phát tài
***
Bói Toán
Quỷ thần xin chớ có mê
Thấy đốt hương muỗi bay về là toi.
Nằm mộng đi bói trong mơ
Thầy mù mở mắt vẫn ngờ là chưa
Chúng sinh nhắm mắt say sưa
Cùng trong huyễn mộng ai lừa được ai.
***
Cố biết giờ chết của mình
Coi như đã bị tử hình khai đao
Không cần biết chết lúc nào
Coi như lạc lối đi vào Thiên Thai.
***
Tình nào cũng chỉ dở dang
Đôi ta tạo hóa cũng đang hoàn thành.
Cái gì cũng chỉ dở dang
Ngay như vũ trụ cũng đang hoàn thành.
***
Tình nào cũng mối tình đầu
Không ai đến được nơi đâu hai lần
Không gì cũ như mùa xuân
Mỗi lần xuân đến vẫn lần đầu tiên.
***
Nhân loại dù tiến bao xa
Hôn nhau vẫn cũ như là ngày xưa
Dù người làm được nắng mưa
Thì em vẫn mới ta chưa hiểu gì.
***
Ngày xưa đất rẻ như bèo
Tường đông ong bướm bay vèo là sang
Giậu mồng tơi cạnh nhà nàng
Nay xây tường kín xin chàng bấm chuông.
***
Ngày xưa vắng vẻ phố phường
Chữ Tâm, chữ Đức ta thường để trên
Bây giờ người chật như nêm
Chữ Nhẫn thường được đặt lên bàn thờ.
***
Sống một ngày đất lạ thành quen
Sống một đời người quen thành lạ
***
Cúng một mong lãi được mười
Tội hối lộ Phật ông trời không tha.
***
Trong trần ai có mấy nơi tĩnh mịch
Trong lòng mình có mấy lúc thảnh thơi
Lúc thảnh thơi gặp nơi tĩnh mịch
Là khi mình thấy cả đích trước sau.
***
Tết Nhàn
Mình không quỵ lụy người ta
Mà mình cũng chẳng có ma nào cần
Cho nên tết được yên thân
Không ai biếu xén chẳng cần biếu ai.
***
Không mong đến chẳng cầu đi
Không phân khôn dại còn chi để buồn.
***
Ngủ đi hãy ngủ đi em
Đời là như thế dậy xem làm gì
Dậy đi em hãy dậy đi
Đời là mộng huyễn có gì mà mơ.
***
Được thời mối đục chân vua
Anh hùng đâu lấy được thua mà bàn
Hết thời lính lại trói quan
Con vua thất thế lại sang quyét chùa.
***
Đuổi cướp trong cái vòng đời
Trước sau giả thật chỉ trời biết thôi
Cướp vặt không thoát lưới trời
Cướp cả thiên hạ được ngồi làm vua.
***
Mẹ già như chuối chín cây
Sổ đỏ mẹ quyết cầm tay chẳng rời
Ông sở địa chính phì cười
Mai kia quy hoạch đất thời của ông.
***
Lều tranh hai trái tim vàng
Sổ đỏ không có liệu chàng tính sao.
***
Làm thơ chẳng dám nổi danh
Sợ trùm khủng bố bắt thành con tin
Ngu si được hưởng thái bình
Làm thơ con cóc mong mình yên thân.
***
Nghĩ đến nổi tiếng mà lo
Nói nhỏ cũng hóa hét to vỡ trời
Đi vào khách sạn nghỉ ngơi
Thiên cơ lộ hết là đời đi tong.
***
Có bao nhiêu kẻ yêu ta
Kẻ ghét đếm đủ cũng là bấy nhiêu
Khi biết ghét cũng là yêu
Ân oán sẽ hết mọi điều sáng trong.
***
Người bảo chân lý hướng này
Thì chân lý cũng ở ngay ngược chiều
Ở đời có ghét mới yêu
Chân như quay khắp bốn chiều đều như.
***
Ma quỷ hợp với yêu tinh
Đàn ông ngốc thích vợ xinh mẽ ngoài.
***
Đạo nào tóm lại cũng là
Âm - dương, đực - cái, đàn bà - đàn ông.
***
Bỏ cả giang sơn vì người đẹp
Biết đâu người đẹp thích giang sơn.
***
Thuế nước còn có chỉ tiêu
Thuế vợ biết nộp bao nhiêu cho vừa.
***
Ước gì mình theo Đạo Hồi
Được lấy bốn vợ cùng ngồi một nơi
Hà Đông sư tử hết thời
Có giỏi kiện thánh đạo hồi A la.
***
Luật Bù Trừ
Rồi sẽ hiểu ít nhiều đều là đủ
Trẻ hay già vô nghĩa trước mai sau
Vua ôm ấp bao cung tần mỹ nữ
Sướng hơn gì người cùng khổ ôm nhau.
***
Ất Dậu 1945 – 2005
Ất Dậu trước chết dơ xương
Dậu này mắc bệnh béo trương phát phì
Bụng to cu lại bé đi
Trách gì cái luật bù trừ em ơi.
***
Thế gian được vợ hỏng chồng
Muốn chồng chung thủy vợ đừng chính chuyên
Ơn anh em chớ có quên
Anh đành hư hỏng để em nên người.
***
Luật Bù Trừ
Đạo người lấy thấp bù cao
Cao cho đến lộn tùng nhào chưa yên
Đạo trời bù dưới bớt trên
Cân bằng sinh thái không thêm bớt gì.
***
Nước chảy chỗ thấp - rồi bay lên trời
Người nhìn lên cao – rồi nằm dưới đất.
***
Thiên Thai mở khóa động đào
Yêu là cõi phúc buộc vào dây oan.
***
Ở đâu mà nước quá trong
Ở đấy sự sống sẽ không có gì
Ở đâu nước đục như chì
Sự sống cũng chẳng có gì ở trong.
***
Hồng nhan bạc mệnh đa truân
Sao ai cũng muốn mỹ nhân là mình
Ngu si được hưởng thái bình
Chẳng ai lại muốn để mình ngu si.
***
Chối bỏ cách sống một người
Là mình chối bỏ cái trời sinh ra
Chối bỏ cách nghĩ người ta
Là mình tự cắt thịt da của mình
***
Kẻ mong chết ở trên giường
Người mong da ngựa chiến trường bọc thây
Đừng bàn khôn dại ở đây
Cũng như trời đất có ngày có đêm
***
Áo quan không túi không quần
Mặc đều vừa vặn không cần số đo
***
Con chuột mắc phải sai lầm
Khi rơi vào bẫy không ăn miếng mồi
***
Chuẩn bị đón dâu về nhà
Cũng là sắp tiễn cụ già ra đi
Mùi xuân của gái đang thì
Mùi thơm của đất có gì khác đâu?
***
Tâm Nhàn
Tự nhiên chờ cái đến
Thanh thản tiễn cái đi
Yêu những điều không muốn
Tâm nhàn hơn mây trôi
***
Bất ngờ bạn chết đêm qua
Nghe tin bỗng thấy lòng ta sững sờ
Tiếc thương pha lẫn ước mơ
Mong sao cũng được bất ngờ ra đi
***
Tài năng tới độ chín mùi
Chín là sắp đến cái thời rụng rơi
***
Đông vui già chớ chen vào
Gái tơ huých nhẹ chỗ nào cũng đau
Ngắm hoa lại nhớ tới câu
Hoa kia chẳng nở cho người già nua
***
Sống tới tuổi cổ lai hâm
Đoạn sau khuyến mại không cần đúng sai
***
Gọi là trẻ hay là già
Thì ta vỗ ngực vẫn là đàn ông
Khác xa các vị công công
Gia tài chỉ có một dòng nước trong
***
Sống làm chồng khắp người ta
Chết đi chỉ mụ tú bà khóc ngươi
Trần gian mất kẻ bốc trời
Cõi âm thêm một ma người ga lăng
***
Ông lão ngồi với các em
Trong phòng thư giãn được khen hết lời
Còn khi về giữa cuộc đời
Hình như chỉ thấy mọi người chê nhau
Vì đời có được kiếp sau
Cho nên người cũng đỡ đau kiếp này
***
Đời là bể khổ mênh mông
Sao ai cũng muốn sống trong bể đời
Quy tiên là được lên trời
Sao ai cũng muốn sống đời trần gian
***
Lên trời tưởng được hết vua
Đến nơi lại thấy bố vua đang ngồi
Vội vàng tụt xuống cõi người
Dưới trần thiên tử vẫn ngồi làm vua
***
Minh mẫn khi chết mới đau
Lú lẫn khi chết biết đâu là gì ?
***
Phi công trẻ lái bà già
Vất va vất vưởng như ma lạc mồ
Gái tơ cặp với bồ già
Như mai cổ thụ nở hoa bốn mùa
***
Bệnh viện xét nghiệm toàn thân
Không siêu âm được bệnh hâm của người
***
Lấy chồng thi sĩ cũng hay
Khi chết khiêng nhẹ vì gày dơ xương
Chồng nhậu chết chợ chết đường
Khỏi tiền chôn cất khỏi hương thắp mồ
***
Sống được giầu, chết được nghèo
Thác xuống âm phủ mang theo nụ cười
***
Khi biết mỗi sai lầm đều là bệnh
Chắc lòng người sẽ lượng cả bao dung
Khi biết có thể ta gặp nhau lần cuối
Thế giới này chắc chỉ có yêu thương.
(Sưu tầm)
Làm thơ mà chẳng bị tù
Là nhờ kiếp trước đã tu nghìn đời
***
Thà bị mọc chín cái sừng
Còn hơn bồ báo tin mừng có thai
***
Ghế thì ít, đít thì nhiều
Cho nên đấu đá là điều tất nhiên
Ba lạng thịt chốn động tiên
Thừa chỗ đủ để cưỡi trên vạn người
***
Dù ngồi ở bất cứ đâu
Chỉ đít đổi chỗ chứ đầu thì không
***
Suốt đời chỉ yêu một người
Bệnh ấy còn nặng gấp mười ung thư
***
Vợ là cơm nguội nhà ta
Lại là phở tái thằng cha láng giềng
***
Khách sạn chỉ có 5 sao
Còn bồ thì có biết bao cho vừa
***
Thiên tài cùng với thằng điên
Cách nhau chỉ một đường biên mơ hồ
***
Chỗ cứng nhất của đàn ông
Là chỗ mềm nhất ta đừng hở ra
Chỗ mềm nhất của đàn bà
Là chỗ rắn nhất đụng vào là toi
***
Sợ nhất công an chào ta
Sợ nhì trông thấy bà già khoả thân
***
Hôm xưa lên tỉnh về làng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Bây giờ quần trễ rốn lồi
Khổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền
***
Mặc quần chẳng để mặc quần
Mặc quần chỉ để khi cần cởi ra
***
Gia nhập vê kép tê ô (WTO)
Xuất tinh thì ít, xuất thô thì nhiều
Giao lưu văn hoá đã nhiều
Giao mà không hợp bao nhiêu cũng thừa
***
Dễ dàng cai trị quốc gia
Khó mà trị được đàn bà trong ta
***
Vuông tròn
Ngày xưa trái đất hình vuông
Cho nên đi đứng trên đường thẳng hơn
Bây giờ trái đất hình tròn
Cho nên bao kẻ lom khom định bò.
***
Mê - Ngộ
Khi mê bùn chỉ là bùn
Ngộ ra mới biết trong bùn có sen
Khi mê tiền chỉ là tiền
Ngộ ra mới biết trong tiền có tâm
Khi mê dâm chỉ là dâm
Ngộ ra mới biết trong dâm có tình
Khi mê tình chỉ là tình
Ngộ ra mới biết trong tình có dâm
Khi yêu cái xích dưới chân
Thì xiềng xích ấy là thần Tự do
***
Tu
Tự trói thì gọi là tu
Bị trói thì gọi là tù mọt gông
***
Tự do
Tự do sướng nhất trên đời
Tự lừa lại sướng hơn mười tự do!
***
Tại sao?
Trẻ thơ mở trí nhìn đời
Cho nên luôn hỏi những lời: Tại sao?
Người lớn nhắm mắt ra vào,
Nhờ người dắt hộ, “Tại sao” không cần
***
Bịt tai
Muốn bịt hết miệng trần ai
Hãy bịt ngay chính lỗ tai của mình.
***
Yêu
Yêu là nhớ ít tưởng nhiều
Yêu là chẳng biết mình yêu cái gì
Yêu nhau đâu bởi hàng mi
Đắm say đâu phải chỉ vì đôi môi
Yêu là yêu, có thế thôi…
***
Nợ
Nợ tiền trả hết là xong,
Nợ tình càng trả càng phong lưu tình.
***
Đời người
Đời người như tốt qua sông
Tiến ngang, tiến dọc chứ không được lùi.
***
Sang, về?
Cùng chung một chuyến đò ngang
Kẻ thì sang bến, người đang trở về
Lái đò lái mãi thành mê
Sang về chẳng biết mình về hay sang
***
Tu
Trốn chợ lên đỉnh núi tu,
Họ bê cả núi hoang vu về phường.
Tiếng chuông vào phố lạc đường,
Sư già khất thực, luôn mồm “Thanh-kiu”
***
Nhân Cảnh
Ngồi nhìn non bộ đứng im,
Ngắm cá trong chậu, xem chim trong lồng.
Cây si bẻ quặt uốn cong,
Còn mình tự nhốt vào trong lẽ đời.
***
Ly thân
Vì yêu tha thiết con người,
Cho nên mới lánh về nơi không người.
Quạnh hiu ngay giữa đất trời,
Còn hơn hiu quạnh giữa người thân thương.
***
Con ta không phải của ta
Tai họa của nó mới là của ta
Của chìm của nổi trong nhà
Của ta rồi sẽ lại là của con.
***
Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy không bàn đúng sai!
Làm thơ anh chỉ nghiệp dư
Hội thơ chuyên nghiệp họ chưa cho vào
Yêu em anh cũng nghiệp dư
Hội yêu chuyên nghiệp họ chưa cho vào
***
Độc thân
Những người quyết chẳng lấy ai
Là người chỉ quyết một hai lấy mình
Tương tư trong mọi mối tình
Là tương tư chính bóng hình của ta.
***
Tự hiểu
Nếu mình tự hiểu được mình,
Trương Chi đâu có thất tình Mỵ Nương.
Nếu mình tự hiểu quê hương,
Thì Từ Thức chẳng lạc đường trần gian.
***
Tình đầu
Tình nào cũng mối tình đầu,
Không ai đến được nơi đâu hai lần.
Không gì cũ như mùa xuân,
Mỗi khi xuân đến vẫn lần đầu tiên.
***
Gần chùa gọi bụt bằng anh,
Anh hùng nhìn mãi cũng thành thường thôi.
Tiên nữ cũng chỉ là người,
Từ Thức yêu chán bỏ trời về quê
***
Tri âm
Mới yêu nhìn đã tri âm,
Lâu dần tiếng Việt nghe nhầm tiếng Tây.
Nói toàn ngoại ngữ với nhau,
Không người phiên dịch, ngẫm đau nhân tình.
***
Mình ngu nhiều kẻ ngu hơn
Cho nên được gọi là khôn hơn người
Em xinh đâu bởi nụ cười
Em xinh là bởi nhiều người xấu hơn.
***
Đạo bồ bịch
“Vợ là cửa cái,
Bạn gái là cửa sổ.
Càng nhiều cửa sổ càng sang,
Cửa cái anh vẫn đàng hoàng vào ra.
Vợ là cửa cái nhà ta,
Lại là cửa sổ thằng cha láng giềng.”
***
Hư Vô
Càng hiểu được nhiều người
Càng khó tìm được một người hiểu ta.
Đến khi tuyệt đỉnh vinh hoa
Ngoảnh đầu nhìn lại – Toàn là hư vô..
***
Ngây Thơ
Người ngu vỗ ngực là khôn
Người khôn lại biết mình còn quá ngu .
Chân tu là tự nhiên tu
Thơ ngây chẳng biết ngây thơ là gì
***
Mê-Ngộ
Khi mê Người chỉ là người
Ngộ rồi mới biết trong người có Ta
Khi mê Ta chỉ là ta,
Ngộ rồi mới biết trong ta có Người
***
Tự Tại
Không mong đến, chẳng cầu đi
Không phân khôn dại, còn chi để buồn .
Tâm như nước chảy trên nguồn
Soi hình tạo hoá mà không lưu hình .
***
Xé Sách
Lý của vũ trụ không lời
Sách là sai đúng của người viết ra
Không sách ,ta chẳng thành ta.
Không xé sách cũng chẳng ra con người .
***
Hữu Thân, Hữu Tội
Vô tư như nắng giữa trời
Cũng làm cho đổ mồ hôi bao người
Hữu thân hữu tội trên đời
Đẹp xinh làm tủi nhiều người xấu hơn.
***
Bèo Sen
Ngẫm nhìn mặt nước bèo sen
Cùng lên thì nổi,chậm lên thì chìm .
***
Kéo Co
Co kéo nên bị kéo co
Buông ra không kéo, ai co được mình .
***
Vô Thường
Người xưa vẫn sống như nay
Thì mình đã chẳng có ngày sinh ra.
Nếu gương lưu bóng hình qua,
Thì đâu còn chỗ để mà soi gương.
***
Tình Yêu
Núi yêu kiểu núi đứng im
Gió yêu kiểu gió cánh chim giang hồ
Tình yêu như một bài thơ,
Ngàn năm chưa có bao giờ giống nhau
***
Đổi Nhau
Hoa cau thơm ngát hương cau
Chúng mình mơ đổi thành nhau làm gì.
***
4/2/4
Yêu nhau phải có bốn người
Hai người là thực ,hai người là mơ
Ghét nhau phải có bốn người,
Hai người là thực đang mơ ngược chiều.
***
Nhất Thể
Cái đầu do sách sinh ra
Đầu do nhân tạo, thân ta của trời.
Đầu Ngô mình Sở than ôi!
Sao không nhất thể như trời đất sinh.
***
Thời Tiết
Hãy yêu nhau như ta yêu thời tiết
Ngắm trời xanh và biết tránh mưa dông
Hãy cãi nhau như bàn về thời tiết
Tình cảm ngược chiều mà vẫn thấy như không .
***
Xa Gần
Nhớ nhiều rồi sẽ quên nhiều
Yêu là chẳng hiểu mình yêu cái gì .
Hẹn lòng lại muốn đừng đi
Gần lâu bỗng lạ, xa thì ước mong.
***
Vô Nghĩa-Ý Nghĩa
Nghĩa cuộc đời đều là vô nghĩa
Sao loài người vẫn sống say sưa
Vô nghĩa cuộc đời chính là ý nghĩa
Hiểu tận cùng sẽ hoá ngây thơ .
***
Hình Như
Yêu sao giây phút hình như
Cho nhau những cái còn chưa của mình .
Buồn sao hình chạm vào hình
Đôi bong bóng đụng hồn mình chợt tan.
***
Dở Dang
Tình nào cũng chỉ dở dang
Đôi ta tạo hoá cũng đang hoàn thành
Cái gì cũng chỉ dở dang
Ngay như vũ trụ cũng đang hoàn thành .
***
Sông Mê
Sông mê chỉ có một bờ
Ngộ mê một bến thuyền về từ đâu?
***
Nhân duyên
Nhân duyên đến nhân duyên đi
Chúng mình ngoài cuộc, hẹn gì với nhau
Lá trầu chẳng đợi quả cau
Tự nhiên tan hợp thành màu nhân duyên
***
Danh
Trăng qua cửa sổ trăng vuông
Gió dẹt mình xuống để luồn mái tranh
Con người muốn lọt vào danh
Thì mình phải tự ép thành cái tên.
***
Chúc nhau
Mời nhau ăn tiệc ăn nằm
Mấy ai khao bạn bữa ăn khí trời
Chúc nhau chúc đủ mọi lời
Mấy ai chúc bạn thành người tốt hơn.
***
Nghĩ và lo
Nghĩ về con kiến nó bò
Chẳng lo về nỗi con bò trắng răng
Nghĩ về cái đẹp ánh trăng
Đừng lo thằng Cuội, ả Hằng với nhau
***
Thơ
Khi ngồi tên lửa lên trời
Làm thơ lại kém cái thời cưỡi trâu
***
Khỏa thân
Ái tình nếu uống đủ liều
Loài người sẽ thoát được điều tà dâm.
Ai ai cũng sống khỏa thân
Mặc quần sẽ lại khiêu dâm mọi người.
***
Vu vơ
Yêu và ghét đều giống nhau
Lý do đừng hỏi trước sau làm gì
Chỗ đến là chỗ để đi
Lý do yêu ghét không gì khác nhau.
***
Cố tình
Chùa to Phật có to đâu
Phải chi tốt lễ dễ cầu Phật thương
Cố tình đốt quá nhiều hương
Khói xuống Âm phủ, Diêm Vương phạt tiền
***
Hữu tình
Trời xanh xanh biếc vô tình
Cho nên trời chẳng như mình già đi
Vô tình trẻ mãi làm chi
Hữu tình dù có già đi cũng tình
***
Tuyệt đỉnh
Tuyệt đỉnh vinh quang tận cùng cay đắng
Khi quay nhìn không một bóng thân thương
Đành ôm trong lòng một vầng trăng khuyết
Để nhớ về những giấc mộng đế vương
***
Thua
Tiến lên vào cái ống đời
Sao bằng lùi lại giữa trời thảnh thơi
Vật nhau trong cái ống đời
Sao bằng thua cuộc về ngồi ngắm mây
***
Đạo vợ chồng
Đàn ông như thể cánh diều
Đàn bà cầm sợi tơ diều trong tay
Đừng già néo, kẻo đứt dây
Thả chùng xuống, để diều bay đúng tầm
***
Chôn hoa
Người thường thấy cánh hoa rơi
Hai chân di nát không chơi hoa tàn
Mấy ai khóc mộ hồng nhan
Mấy ai gom cánh hoa tàn để chơi
***
Tù tại tâm
Bước vào một chốn lao tù
Mắt nhìn không thấy, tay sờ không ra
Tù trong bộ não của ta
Cửa mở mà chẳng biết ra lối nào
***
Bể khổ
Đời là bể khổ mênh mông
Sao ai cũng muốn sống trong bể đời
Quy tiên là được lên trời
Sao ai cũng muốn sống đời trần gian
***
Cực lạc
Tây Trúc nào biết ở đâu
Cực lạc chỉ ở trong câu thơ này:
Trông lên mình chẳng bằng ai
Trông xuống lại thấy chẳng ai bằng mình
***
Ngũ thập tri thiên mệnh
Thân còn nằm dưới mái nhà
Hồn tri thiên mệnh thăng hoa giữa trời
Như sen nằm dưới bùn đời
Vươn lên mặt nước giữa trời nở hoa
***
Vô cớ
Vô cớ mua dây buộc mình
Thì đành nhờ cái vô tình gỡ ra
Tự nhiên buồn đến với ta
Tự nhiên buồn sẽ đi ra khỏi mình
***
Đôi ta
Tuy kiếp trước không duyên nhưng nợ
Nên đôi ta thành vợ thành chồng
Bao giờ hết nợ tơ hồng
Trời cho đôi lứa mặc lòng yêu ai
***
Phía trước
Bọ ngựa rình bắt ve sầu
Biết đâu chim sẻ đằng sau bắt mình
Mải tìm danh lợi, gái xinh
Biết đâu cái họa đang rình bắt ta
***
Thừa
Dạy đĩ vén váy làm gì
Phò mã tốt áo khen chi thêm thừa
Thế gian tranh cãi thắng thua
Vô ngôn trời chẳng nói thừa một câu
***
Tự trào
Lã Bất Vi buôn cả vua
Hồ Xuân Hương chửi cả chùa lẫn sư
Bọn họ gan lớn mật to
Còn ta gan bé nằm lo sập trời
***
Cảm ơn
Đừng trách đời làm khổ ta
Ta làm khổ họ gấp ba bốn lần
Nên khi nhắm mắt lìa trần
Chỉ xin được nói một lần: Cảm ơn!
***
Vô đề
Muốn đừng để đời chửi ta
Thì đừng cố bắt người ta khen mình
***
Vô đề
Cung phi ngủ với con trời
Chứ đâu ngủ với cái tôi của mình
Càn Long rời bỏ cung đình
Để đi tìm những mối tình không vua
***
Kín-hở
Có hở thì mới biết che
Nếu mà bịt hết còn nghe thấy gì
***
Sách đỏ
Diệt hết sinh vật của trời
Chắc chắn sách đỏ tên người được ghi
***
Vô đề
Hiện đại mà không thiên nhiên
Loài người sẽ tới chỗ điên chỗ khùng
Thiên nhiên hoang dã tận cùng
Loài người cũng đến chỗ khùng chỗ điên.
***
Đường lên Tây Trúc
Đường lên Tây Trúc quanh co
Chỗ rẽ không biển báo cho rõ ràng
Nhiều khi tưởng đến thiên đàng
Xuống nhầm địa ngục, nghĩ càng đớn đau.
***
Tôi tu với vợ tại gia
Vợ dài dằng dặc đâu là bến mơ
Khi tình khi ý cùng thơ
Đường trơn gánh thực, gánh hư trĩu đầy
Nằm mơ trên tấm thân gầy
Gánh vàng đi đổ lấp đầy sông mê
Văn đâu tải đạo, văn là đạo
Nước đâu chở sóng, nước là sóng
***
Như ta
Cho ta về chỗ gió mưa
Cho ta về chỗ có trưa có chiều
Về nơi có ghét có yêu
Nắng, mưa, yêu, ghét sớm chiều như ta
***
Đôi bờ
Đôi ta như thể đôi bờ
Gặp nhau sóng chẳng bao giờ thành sông
Thôi đành muôn kiếp song song
Đôi ta trả lại dòng sông cho đời
***
Vô đề
Hoàng đế khi đã ngồi tù
Cai ngục chỉ gọi là đồ phạm nhân
Đã vào đến động mại dâm
Ông lão cứ được gọi nhầm là anh
***
Gái quê
Lên tỉnh ai cũng bảo quê
Về làng cả xóm lại chê thị thành
Xót xa thân phận, thôi đành
Nửa quê nửa tỉnh chòng chành thân em
***
Thời
Nhân gian trong một chữ thời
Kẻ nào đi trước thành người đến sau
Sao cho vẫn cứ cùng nhau
Vừa đi được trước, vừa sau mọi người
***
Lời sống
Đôi ta trên một con đò
Vạch thuyền đánh dấu ai ngờ sông trôi
Hẹn lời thề giữ lấy lời
Biết đâu lời của mỗi người là sông
***
Thời gian
Kẽ hở pháp luật lẽ hằng
Thời gian mới thật công bằng mà thôi
Dù là vua chúa phật trời
Mỗi năm thêm một tuổi đời như ta
***
Lên chùa
Vào chùa lễ phật thấy sư
Người người cúi lạy chiếc lư hương đồng
Miệng cầu sắc sắc không không
Đầy trời sắc, thế còn không đâu rồi
***
Nhẫn cưới
Trao nhau nhân cưới ước mong
Đeo vào bỗng hóa thành vòng kim cô
Lại mong lại ước lại chờ
Tháo ra rồi lại ước mơ đeo vào
***
Mê
Tôi đi cuối đất cùng trời
Tìm mua thuốc ngộ chữa người đang mê
Tôi đi thủy tận sơn khê
Chữa cho người ngộ ta mê thật rồi
***
Thực hư
Kính đeo ngay trước mắt mình
Nhiều khi vẫn cứ đi tìm loay hoay
Cửa đời chìa khóa cầm tay
Mà sao vẫn cứ loay hoay đi tìm
***
Buông ra
Ôm vào rồi mới buông ra
Có ôm thật chặt mới rời thật xa
Ngẫm xem trong cõi người ta
Có là Thái tử, mới là Như lai
***
Quên
Người ghi bia đá để đời
Còn tôi tìm chỗ tôi ngồi để quên
Nhìn trời nước dưới, mây trên
Cúi xem lại thấy nước trên mây trời
Ngồi quên, quên hết mây trời
Hỏi thăm chẳng biết tên tôi là gì
***
Nghịch cảnh
Rửa tay, gác kiếm gặp ma
Đem cả áo giấy cà sa mặc vào
Tóc bạc lại gặp má đào
Hoàng bào, áo giấy, mặc vào cà sa
***
Chiếc lược
Cây muốn lặng gió chẳng đừng
Trách ai đem chiếc lược sừng tặng sư
Khiến lòng sư những ngẩn ngơ
Nửa mong mọc tóc, nửa lo trọc đầu
***
Bụt nhà
Phải đi đến tận biển xa
Mới thấy cái đẹp ao nhà của ta
Phải đi lễ chùa đủ xa
Mới thấy được bụt chùa nhà rất thiêng
***
Trăng
Nếu trăng cũng chết như đời
Thì ta đâu thấy kiếp người phù du
Vì trăng sống mãi ngàn thu
Cho nên càng thấy phù du kiếp người
***
Thông
Làm thông ngay giữa kiếp người
Làm người lại đứng giữa trời như thông
Lá reo tiếng hạc từng không
Vi vu nào biết là thông hay người
***
Đạo Phồn Thực
Chân lý ở giữa hai chân
Tâm hồn dưới rốn khoảng tầm một gang
***
Huyền Thi
Đa mang mắc nghiện huyền thi
Đọc thơ như hít một bi vào người.
***
Muốn cho trộm chẳng đến nhà
Đề vào trước cửa đây là nhà thơ
Muốn đuổi khách ra khỏi nhà
Đọc thơ được giải họ ra tức thì.
***
Đêm nằm nghĩ mãi không ra
Tại sao thằng ấy lại là nhà thơ.
***
Bánh mỳ phải kẹp pa tê
Đàn ông phải có máu dê trong người
***
Chàng bảo yêu bởi tâm hồn
Em thay giới tính chàng còn yêu không?
***
Thanh Hoá có bán nem chua
Ăn vào ngứa cả rùa rùa ba ba
Nghệ Tĩnh có bánh cu đơ
Ai mà ăn phải thì đờ cu ra
Quảng Bình có chợ Phú Gia
Gái quê toàn bán thịt gà mất trinh.
***
Nếu thế giới có hai người
Chữ trinh em giữ suốt đời cho anh.
***
Thà bị mọc chín cái sừng
Còn hơn bồ báo tin mừng tắt kinh !
***
Dỗ con nít cho sờ ti
Dỗ người lớn chẳng khác gì trẻ thơ
Sờ rồi lòng những ngẩn ngơ
Lại mong sờ chỗ trẻ thơ ra đời.
***
Đã vào tới chốn thanh lâu
Chim khôn phải biết ngẩng đầu tiến lên
Đã cam phận gái làm tiền
Không sướng cũng phải biết rên hừ hừ.
***
Chim khôn đậu nóc thanh lâu
Bướm khôn bướm đậu trên đầu con chim.
***
Sởi lởi thì được trời cho
Anh còn mặc cả tiền “bo” làm gì
Mó mân từ bướm tới ti
Nghìn vàng chẳng tiếc tiếc gì tiền “bo”.
***
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Con vào nhà nghỉ còn run hơn bầm
Si đa phục kích xa gần
Về nhà hết mực vợ vần nhão ra.
***
Ngày xưa cối nhỏ chầy to
Bây giờ cải tiến cối to hơn chầy
Ngày xưa một cối một chầy
Bây giờ nhiều cối nhiều chầy giã chung
Tiến lên thế giới đại đồng
Chầy nội cối ngoại đều dùng như nhau.
***
Hôm xưa lên tỉnh về làng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Bây giờ quần trễ rốn lồi
Khổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền.
***
Về thăm chiến địa Điện Biên
Ngậm ngùi tiếc thủa tráng niên qua rồi
Ngày xưa kéo pháo băng đồi
Nay không kéo nổi qua đùi chị em.
***
Chiến trường thích cựu chiến binh
Ái tình thích kẻ chiến chinh lần đầu.
***
Cuối cùng tất cả chúng ta
Đều lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân.
***
Chân Như
Phải đi đến tận biển xa
Mới thấy cái đẹp ao nhà của ta
Phải đi lễ đủ chùa xa
Mới thấy được bụt chùa nhà rất thiêng.
***
Thái Lan lắm thuẫn nhiều mâu
Chùa chiền càng lắm thanh lâu càng nhiều
Đạo Phật huyền bí bao nhiêu
Sếch xi lộ liễu cũng nhiều như nhau.
***
Đi thăm đất nước Trung Hoa
So ra gái đẹp thua xa quê mình
Còn như miếu mạo cung đình
Không xem cũng biết rằng mình kém xa.
***
Cây đa giếng nước chùa làng
Hương đồng gió nội niết bàn chân quê
Từ ngày chợ họp chân đê
Chùa ra mặt phố đất quy y vàng.
***
Đi chùa nên tránh lúc đông
Sợ nhiều người quá Phật không thấy mình
Còn khi đi đến chợ tình
Người đông dễ chọn cho mình người yêu.
***
Rũ sạch bụi trần lên chùa ở
Nhưng tiền ẩn sĩ nhớ mang theo.
***
Đi bộ gọi là chân tu
Đếm tiền lễ bái gọi là tay tu.
***
Cần tụng tám chữ kinh thi
Cảm ơn, cống hỷ, méc xì, thanh kiu
***
Thà rằng ở với thằng tù
Còn hơn ở với thằng tu giả vờ.
***
Hòa Thượng cùng kẻ hói đầu
Giả giả thật thật biết đâu mà lường.
***
Đừng thấy em bé mà tròng
Lớn lên anh sẽ phải lòng em ngay
Đừng thề mãi mãi đắm say
Mai kia em sẽ thành ngay bà già.
***
Tuổi già như lá mùa thu
Cái bướm thì xẹp, cái cu thì mềm.
***
Qua cửa rồi không quay lại gõ
Duyên hết rồi chớ có cầu mong.
***
Đứng nhắc mãi thời oanh nay đã liệt
Đại đao Vân Trường không đọ súng tiểu liên.
***
Phong Thủy
Chôn chọn giờ, cưới chọn giờ
Yêu nhau chọn lúc bất ngờ gặp nhau
Làm nhà chọn hướng trước sau
Hôn nhau chọn chỗ gặp nhau tình cờ.
***
Phong thủy không ở đâu xa
Phong thủy chính bởi nhân hòa sinh ra.
***
Ở đâu ăn ngon ngủ ngon
Ở đấy phong thủy không còn đâu hơn.
***
Không cần kê lại ban thờ
Tâm lệch kê lại, tâm mờ thì lau.
***
Nhân gian trong một chữ thời
Kẻ nào đi trước thành người đến sau
Sao cho vẫn cứ cùng nhau
Vừa đi được trước vừa sau mọi người.
***
Đừng khoe cao thủ nhất đời
Thua thằng tranh thủ đúng thời đúng cơ.
***
Cái đang là mốt nhất đời
Tốt hơn sẽ bị mọi người xét oan
Cái xấu ở mãi thế gian
Xấu hơn sẽ được phong làm thánh nhân.
***
Thiên tuế vạn tuế không còn
Còn toàn những kẻ mong tròn trăm năm.
***
Thiên tử họ Lý họ Ngô…
Mỗi con một họ vậy trời họ chi?
***
Đôi ta trên một con đò
Vạch thuyền đánh dấu ai ngờ sông trôi
Hẹn lời thề giữ lấy lời
Biết đâu lời của mỗi người là sông.
***
Cầm tinh cái con giả vờ
Làm quan phát tướng đi tu phát tài
***
Bói Toán
Quỷ thần xin chớ có mê
Thấy đốt hương muỗi bay về là toi.
Nằm mộng đi bói trong mơ
Thầy mù mở mắt vẫn ngờ là chưa
Chúng sinh nhắm mắt say sưa
Cùng trong huyễn mộng ai lừa được ai.
***
Cố biết giờ chết của mình
Coi như đã bị tử hình khai đao
Không cần biết chết lúc nào
Coi như lạc lối đi vào Thiên Thai.
***
Tình nào cũng chỉ dở dang
Đôi ta tạo hóa cũng đang hoàn thành.
Cái gì cũng chỉ dở dang
Ngay như vũ trụ cũng đang hoàn thành.
***
Tình nào cũng mối tình đầu
Không ai đến được nơi đâu hai lần
Không gì cũ như mùa xuân
Mỗi lần xuân đến vẫn lần đầu tiên.
***
Nhân loại dù tiến bao xa
Hôn nhau vẫn cũ như là ngày xưa
Dù người làm được nắng mưa
Thì em vẫn mới ta chưa hiểu gì.
***
Ngày xưa đất rẻ như bèo
Tường đông ong bướm bay vèo là sang
Giậu mồng tơi cạnh nhà nàng
Nay xây tường kín xin chàng bấm chuông.
***
Ngày xưa vắng vẻ phố phường
Chữ Tâm, chữ Đức ta thường để trên
Bây giờ người chật như nêm
Chữ Nhẫn thường được đặt lên bàn thờ.
***
Sống một ngày đất lạ thành quen
Sống một đời người quen thành lạ
***
Cúng một mong lãi được mười
Tội hối lộ Phật ông trời không tha.
***
Trong trần ai có mấy nơi tĩnh mịch
Trong lòng mình có mấy lúc thảnh thơi
Lúc thảnh thơi gặp nơi tĩnh mịch
Là khi mình thấy cả đích trước sau.
***
Tết Nhàn
Mình không quỵ lụy người ta
Mà mình cũng chẳng có ma nào cần
Cho nên tết được yên thân
Không ai biếu xén chẳng cần biếu ai.
***
Không mong đến chẳng cầu đi
Không phân khôn dại còn chi để buồn.
***
Ngủ đi hãy ngủ đi em
Đời là như thế dậy xem làm gì
Dậy đi em hãy dậy đi
Đời là mộng huyễn có gì mà mơ.
***
Được thời mối đục chân vua
Anh hùng đâu lấy được thua mà bàn
Hết thời lính lại trói quan
Con vua thất thế lại sang quyét chùa.
***
Đuổi cướp trong cái vòng đời
Trước sau giả thật chỉ trời biết thôi
Cướp vặt không thoát lưới trời
Cướp cả thiên hạ được ngồi làm vua.
***
Mẹ già như chuối chín cây
Sổ đỏ mẹ quyết cầm tay chẳng rời
Ông sở địa chính phì cười
Mai kia quy hoạch đất thời của ông.
***
Lều tranh hai trái tim vàng
Sổ đỏ không có liệu chàng tính sao.
***
Làm thơ chẳng dám nổi danh
Sợ trùm khủng bố bắt thành con tin
Ngu si được hưởng thái bình
Làm thơ con cóc mong mình yên thân.
***
Nghĩ đến nổi tiếng mà lo
Nói nhỏ cũng hóa hét to vỡ trời
Đi vào khách sạn nghỉ ngơi
Thiên cơ lộ hết là đời đi tong.
***
Có bao nhiêu kẻ yêu ta
Kẻ ghét đếm đủ cũng là bấy nhiêu
Khi biết ghét cũng là yêu
Ân oán sẽ hết mọi điều sáng trong.
***
Người bảo chân lý hướng này
Thì chân lý cũng ở ngay ngược chiều
Ở đời có ghét mới yêu
Chân như quay khắp bốn chiều đều như.
***
Ma quỷ hợp với yêu tinh
Đàn ông ngốc thích vợ xinh mẽ ngoài.
***
Đạo nào tóm lại cũng là
Âm - dương, đực - cái, đàn bà - đàn ông.
***
Bỏ cả giang sơn vì người đẹp
Biết đâu người đẹp thích giang sơn.
***
Thuế nước còn có chỉ tiêu
Thuế vợ biết nộp bao nhiêu cho vừa.
***
Ước gì mình theo Đạo Hồi
Được lấy bốn vợ cùng ngồi một nơi
Hà Đông sư tử hết thời
Có giỏi kiện thánh đạo hồi A la.
***
Luật Bù Trừ
Rồi sẽ hiểu ít nhiều đều là đủ
Trẻ hay già vô nghĩa trước mai sau
Vua ôm ấp bao cung tần mỹ nữ
Sướng hơn gì người cùng khổ ôm nhau.
***
Ất Dậu 1945 – 2005
Ất Dậu trước chết dơ xương
Dậu này mắc bệnh béo trương phát phì
Bụng to cu lại bé đi
Trách gì cái luật bù trừ em ơi.
***
Thế gian được vợ hỏng chồng
Muốn chồng chung thủy vợ đừng chính chuyên
Ơn anh em chớ có quên
Anh đành hư hỏng để em nên người.
***
Luật Bù Trừ
Đạo người lấy thấp bù cao
Cao cho đến lộn tùng nhào chưa yên
Đạo trời bù dưới bớt trên
Cân bằng sinh thái không thêm bớt gì.
***
Nước chảy chỗ thấp - rồi bay lên trời
Người nhìn lên cao – rồi nằm dưới đất.
***
Thiên Thai mở khóa động đào
Yêu là cõi phúc buộc vào dây oan.
***
Ở đâu mà nước quá trong
Ở đấy sự sống sẽ không có gì
Ở đâu nước đục như chì
Sự sống cũng chẳng có gì ở trong.
***
Hồng nhan bạc mệnh đa truân
Sao ai cũng muốn mỹ nhân là mình
Ngu si được hưởng thái bình
Chẳng ai lại muốn để mình ngu si.
***
Chối bỏ cách sống một người
Là mình chối bỏ cái trời sinh ra
Chối bỏ cách nghĩ người ta
Là mình tự cắt thịt da của mình
***
Kẻ mong chết ở trên giường
Người mong da ngựa chiến trường bọc thây
Đừng bàn khôn dại ở đây
Cũng như trời đất có ngày có đêm
***
Áo quan không túi không quần
Mặc đều vừa vặn không cần số đo
***
Con chuột mắc phải sai lầm
Khi rơi vào bẫy không ăn miếng mồi
***
Chuẩn bị đón dâu về nhà
Cũng là sắp tiễn cụ già ra đi
Mùi xuân của gái đang thì
Mùi thơm của đất có gì khác đâu?
***
Tâm Nhàn
Tự nhiên chờ cái đến
Thanh thản tiễn cái đi
Yêu những điều không muốn
Tâm nhàn hơn mây trôi
***
Bất ngờ bạn chết đêm qua
Nghe tin bỗng thấy lòng ta sững sờ
Tiếc thương pha lẫn ước mơ
Mong sao cũng được bất ngờ ra đi
***
Tài năng tới độ chín mùi
Chín là sắp đến cái thời rụng rơi
***
Đông vui già chớ chen vào
Gái tơ huých nhẹ chỗ nào cũng đau
Ngắm hoa lại nhớ tới câu
Hoa kia chẳng nở cho người già nua
***
Sống tới tuổi cổ lai hâm
Đoạn sau khuyến mại không cần đúng sai
***
Gọi là trẻ hay là già
Thì ta vỗ ngực vẫn là đàn ông
Khác xa các vị công công
Gia tài chỉ có một dòng nước trong
***
Sống làm chồng khắp người ta
Chết đi chỉ mụ tú bà khóc ngươi
Trần gian mất kẻ bốc trời
Cõi âm thêm một ma người ga lăng
***
Ông lão ngồi với các em
Trong phòng thư giãn được khen hết lời
Còn khi về giữa cuộc đời
Hình như chỉ thấy mọi người chê nhau
Vì đời có được kiếp sau
Cho nên người cũng đỡ đau kiếp này
***
Đời là bể khổ mênh mông
Sao ai cũng muốn sống trong bể đời
Quy tiên là được lên trời
Sao ai cũng muốn sống đời trần gian
***
Lên trời tưởng được hết vua
Đến nơi lại thấy bố vua đang ngồi
Vội vàng tụt xuống cõi người
Dưới trần thiên tử vẫn ngồi làm vua
***
Minh mẫn khi chết mới đau
Lú lẫn khi chết biết đâu là gì ?
***
Phi công trẻ lái bà già
Vất va vất vưởng như ma lạc mồ
Gái tơ cặp với bồ già
Như mai cổ thụ nở hoa bốn mùa
***
Bệnh viện xét nghiệm toàn thân
Không siêu âm được bệnh hâm của người
***
Lấy chồng thi sĩ cũng hay
Khi chết khiêng nhẹ vì gày dơ xương
Chồng nhậu chết chợ chết đường
Khỏi tiền chôn cất khỏi hương thắp mồ
***
Sống được giầu, chết được nghèo
Thác xuống âm phủ mang theo nụ cười
***
Khi biết mỗi sai lầm đều là bệnh
Chắc lòng người sẽ lượng cả bao dung
Khi biết có thể ta gặp nhau lần cuối
Thế giới này chắc chỉ có yêu thương.
(Sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét