Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011

Tuổi trẻ nghĩ gì ?

Dưới đây là một "clip" trong phim "Bóng ma học đường", một phim bạo động dành cho giới "teen VN" khiến cho họ dễ bị tiêm nhiễm và bắt chước dẫn đến những hệ lụy không hay cho hôm nay và mai sau.



Tuổi trẻ Việt Nam ngày nay sống dưới chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa, học dưới mái trường Xã Hội Chủ Nghĩa. Không được tiếp cận nguồn thông tin tự do, thiếu cơ hội tìm hiểu thế giới bên ngoài. Thật sự chúng ta được học cái gì khi đến trường ? Các bạn có bao giờ nghĩ đến trường để làm gì ? Tôi cũng như các bạn! Cũng ngồi dưới mái trường “Khăn quàng đỏ”. Đôi lúc tôi chợt nghĩ, mình đến đây để làm gì và tại sao mình lại phải học những thứ này, những chủ thuyết cộng sản – tư tưởng chủ nghĩa Marx Lenin ? Nó sẽ giúp ích được gì cho mình sau khi tốt nghiệp và bắt đầu bước vào cuộc sống lăn lộn dưới một xã hội sống chà đạp lên nhau ?

Những câu hỏi tương tự như thế cứ tiếp diễn trong đầu tôi, có quá nhiều câu hỏi nhưng có lẻ chỉ một câu trả lời. Trong một bài toán đơn giản hay trong một tiết học Giáo Dục Công Dân cũng được lồng ghép khéo léo tư tưởng của Bác – đường lối cách mạng của đảng. Ngồi dưới những mái trường này từ khi còn nhỏ, khi mới bắt đầu đặt chân vào con đường đi tìm tri thức ! Nhưng cho đến giờ phút này tôi vẫn thực sự chưa hiểu mình có thể học được gì từ những mái trường nhồi sọ theo lối định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa này.
Tôi và có lẻ cả bạn đã phải học thuộc lòng từ khi mới chập chững biết đánh vần những danh từ hay những bài hát mang tính cách nhồi sọ ấy, ví dụ những bài: “Như có bác hồ trong ngày vui đại thắng” , “Ai yêu bác Hồ chí Minh hơn thiếu niên nhi đồng” , hay là bài “Tiến Quân Ca” với những câu hát sắt máu …“Đường vinh quang xây xác quân thù”..v.v… Trước đây tôi cũng là một người rất “yêu Bác & trung thành với Đảng”. Tôi yêu nước theo kiểu yêu nước là luôn luôn và tuyệt đối trung thành với đường lối cách mạng của đảng và bác.
Nhưng rất may tôi vẫn chưa trở thành một kẻ cuồng tín, cảm thấy đau sót khi nhìn nhưng mảnh đời tang thương, nhìn những em bé không được đến trường vì điều kiện kinh tế gia đình quá khó khăn, phải tìm kế mưu sinh khi tuổi đời còn quá nhò, phải bán vé số, đánh giầy và nhiều công việc khác mà đúng ra một đứa bé sống nơi xứ tự do không phải làm. Tôi phải cố nén lòng và kềm chế sự xúc động khi nhìn những cụ già cao niên phải sống lam lũ, buôn bán cực khổ để kiếm miếng ăn đỡ đói qua ngày. Những cô chú anh chị công nhân từ quê xa lên thành phố tìm việc làm, họ phải thắt lưng buộc bụng chịu đói vì đồng lương quá thấp mà vật giá thì ngày một tăng.
Nghĩ đến những chiến sĩ “Quân đội hải quân nhân dân Việt Nam” đã hy sinh, bỏ mình cho cá mập tại bãi đá Gạc Ma. Họ chiến đấu cho ai ? Họ hy sinh vì cái gì ? Có lẽ họ hy sinh quá uổng phí khi trên biển đảo nước nhà lại có bia đá “Đời đời nhớ ơn các liệt sĩ Trung Quốc”. Họ hy sinh vô ích vì họ không biết chính biển đảo của Việt Nam đã bị nội thù dâng hiến cho ngoại bang.
Những cảnh tượng trên lại khiến cho một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu tôi. Nhà nước CHXHCNVN và đảng Cộng sản đang nắm quyền kia, họ đang làm cái gì ? Họ làm vì ai ? Họ do ai bầu lên và họ phục vụ lợi ích cho ai ? Việt Nam có tự do tôn giáo hay không? Tự do ở chỗ nào khi các nhà tôn giáo muốn truyền đạo phải nộp đơn xin phép và cam kết thực hiện đúng đường lối của đảng và nhà nước đưa ra, Thượng tọa và Linh mục bị bắt bớ liên tục. Xã hội có công bằng – dân chủ không? Công bằng ở chỗ nào và dân chủ ở đâu khi dân oan Miền tây – miền Đông Nam Bộ và các tỉnh miền Trung – Đồng bằng bắc bộ biểu tình đòi đất đai, tài sản hang loạt.
Sau dãy câu hỏi và sự kiện trên tôi mới thức tỉnh & nhận ra rằng đảng cộng sản chỉ có thể thay thế chứ không thể thay đổi vì bộ máy chính quyền của đảng và nhà nước là đã trở thành ngày càng thối nát và trước giờ vẫn vậy. Đã đến lúc phải làm cái gì đó !
Nhà cầm quyền cộng sản luôn sợ sự thật, luôn đe dọa và sẵn sàng bắt bớ một cách vô lý những người yêu sự thật và nói lên sự thật, nhằm củng cố và che giấu cho những lỗi lầm và tội ác mà đảng và nhà nước đã gây ra. Họ ngăn chặn sinh viên và tuổi trẻ chúng ta đi vào các mạng lưới công cộng toàn cầu như facebook, họ kiểm soát yahoo, lùng sục tìm bắt các blogger..v.v… Phải chăng họ sợ tuổi trẻ biết được sự thật và đều thức tỉnh ?
Nhà nước cộng sản đã đem những thứ văn hóa đồi trụy cấy vào não của giới trẻ trong nước. Nhằm mục đích ru ngủ giới trẻ, muốn biến giới trẻ thành nhưng con người mất nhân tính và vô cảm với hiện tình đất nước. Nói về các món ăn chơi thì không có món nào mà Việt Nam không có. Các bạn trẻ nghĩ gì khi nhìn những người phụ nữ Việt Nam bị bán sang nước ngoài, các bé gái chưa đủ tuổi vị thành niên bi bán qua nước khác để làm nô lệ tình dục cho những đại gia ngoại quốc ?
Nhìn vào những ngày tháng cuối năm 2007, các sinh viên và tuổi trẻ với tấm lòng yêu nước nồng nàn, họ đã lên tiếng, các cuộc xuống đường biểu tình đã diễn ra ở nhiều nơi và các thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội..v.v…. Họ xuống đường với lá cờ đỏ, màu áo đỏ có ngôi sao vàng và hàng chữ kèm theo trước ngực “Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam”. Thật cảm thương cho những người bạn có tấm lòng yêu nước nhưng vẫn còn ngây thơ tin vào đảng cộng sản Việt Nam, trong đó có cả tôi ! Nhưng kết quả thì sao ? Họ không hề lên tiếng “chống nhà nước” hay “âm mưu lật đổ chính quyền” (theo lối nói của các bác quan tham cấp cao). Tuổi trẻ chỉ lên tiếng phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh thổ Việt Nam – chúng tôi chỉ muốn nói lên HOÀNG SA TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM, vậy mà cớ sao các ông tìm đủ mọi cách ngăn chặn chúng tôi ? Có người bị đuổi học, có bạn phải vào đồn công an để làm việc, một số khác bị lực lượng giang hồ do nhà nước huy động vào tận trường đại học để đàn áp sinh viên. Phải chăng yêu nước và nói lên chủ quyền lãnh thổ là đi ngược lại với đường lối của đảng và nhà nước ?
Quốc Gia Hưng Vong – Thất Phu Hữu Trách! Hỡi các bạn trẻ Việt Nam còn có trái tim dân tộc! Chúng ta được sinh ra là lớn lên trên đất nước Việt Nam, là người Việt Nam chúng ta phải có trách nhiệm bảo vệ và giữ gìn lãnh thổ Việt Nam. Bốn ngàn năm ông cha ta, những bậc tiền nhiên đã đổ nhiều xương máu cốt cũng là để toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam. Hãy thức tỉnh, hãy làm một cái gì đó để thể hiện lòng yêu nước . Tổ tiên ta hào hùng, thế hệ con cháu noi gương tiền nhân, hãy thắp lên ngọn lửa Tình yêu dân tộc – Ngọn lửa diệt gian tà – Ngọn lửa của sức mạnh Tuổi trẻ Việt Nam. Dân tộc đang cần chúng ta, mẹ Việt Nam đang cần chúng ta ! HỠI NHỮNG NGƯỜI CON ĐẤT VIỆT OAI HÙNG !
Nguyễn Quốc Đoàn

Tuổi trẻ và chính sách “Trăm năm trồng người”.
“Vì Lợi Ích Mười Năm Trồng Cây – Vì Lợi Ích Trăm Năm Trồng Người”. Biểu ngữ này được treo hầu hết tại các trường tiểu học – trung học hay đại học trên khắp cả nước và thậm chí tại văn phòng bộ giáo dục – sở giáo dục. Không biết tại sao những câu chữ thế này được ngành giáo dục của Việt Nam dùng làm kim chỉ nam và được sử dụng rộng rãi ở các “cơ sở giáo dục & đào tạo” ? Biểu ngữ này không còn lạ gì đối với tôi và tất cả các bạn từ khi mới bắt đầu đặt chân vào mái trường XHCN.
Cũng đúng với câu “Vì lợi ích của mười năm thì phải trồng cây”. Nhân dân ta phải ra sức “trồng cây – gây rừng”thì mới có cái mà khai thác và phá hoại chứ ! Nạn khai thác gỗ lậu đang phát triển rất mạnh ở Việt Nam mặc dù lực lượng kiểm lâm đang ra sức thi đua nhận tiền đút lót và tiếp tay cho bọn lâm tặc. Hoàng Anh Gia Lai là một ví dụ điển hình, nhờ khai thác – vận chuyển gỗ lậu sang biên giới mà có được như ngày nay, cũng cao ốc – biệt thự và xe hơi sang trọng nào có thua ai ? Hay hướng mắt nhìn về Cao nguyên trung phần Việt Nam, Trung quốc đang ngày đêm phá rừng để khai thác quặng nhôm, còn đâu nữa những danh từ mỹ mìu nào là Thảm xanh tây nguyên – nào là lá phổi xanh của Việt Nam ? Hay chỉ còn lại những quả đồi trọc đang bị nước cuốn trôi hằng ngày và những dòng sông đỏ như máu thịt và nước mắt đồng bào Việt Nam ?!
“Vì lợi ích trăm năm trồng người”, ấn tượng quá với hai chữ “trồng người”, Thiễn nghĩ, tại sao con người, hay rõ hơn là những tuổi thơ Việt Nam, những búp măng non – những tương lai của đất nước không được giáo dục một cách lành mạnh và tự do phát triển mà lại được trồng nhỉ ? hai từ “trồng người” có vẻ mang tính chất khá tiêu cực ấy nhỉ ? Nhưng xét cho cùng, nhìn vào sự thật xã hội Việt Nam ngày hôm nay thì các ban ngành thuộc bộ giáo dục đã làm đúng với hai chữ “trồng người”. Vì lợi ích trăm năm đất nước nước ta tụt hậu và băng hoại, họ đã và đang trồng người, đã và đang tạo ra những con người mang trái tim quỹ dữ, không có tình người và sẵn sàng giết hại đồng loại của mình.
Tôi viết lên đây cho những người bạn của tôi, những tuổi trẻ đang sống trên đất nước Việt Nam giống như tôi ! Cách đây khoảng một tháng, tôi nhận được một cú điện thoại… (Alo – Nghe nè – Mày ơi… Tao… đã giết người – Trời, tại sao mày làm vậy.. ? Khi nào ? – Vì tao say nên không kềm chế được bản thân, cách đây vài giờ…) Và hiện giờ người bạn này đang được giam và chờ xét xử. Tôi lại nhận được tin từ những người bạn cho hay, một trong số những người bạn trong những ngày cấp 2 (xin giấu tên), bạn tôi đâ đâm chết mẹ của bạn gái mình (12 nhát dao – ở cổ – vai và tim) chỉ vì bà mẹ cấm hai đứa quen nhau. Tôi chợt nghĩ sao những người xung quanh tôi lại đáng sợ như thế… ?!
Trong những năm gần đây con số người chết vì sự xô xác tăng khá cao, đa số ở độ tuổi thanh thiếu niên, độ tuổi chưa thực sự trưởng thành và nhận thức đúng đắn. Những gì đang diễn ra hằng ngày xung quanh chúng ta ? Một cậu bé 13 tuổi giết chết bà ngoại chỉ vì cần 20.000 đồng đi chơi game ? Người bạn của tôi đập chết thằng kia chỉ vì nhìn mặt nó thấy ghét ? Một nữ sinh cùng lớp tôi đã mang thai khi chưa đủ 18 tuổi ? Hay hai nhỏ bạn của tôi đánh nhau xé toẹt cả áo trong lẫn ngoài ngay giữa đường phố ?
Những cảnh chém nhau của những học sinh – sinh viên đối với tôi và có lẽ cả bạn không còn xa lạ nữa, Những thứ như thế có thể nói gần như là tôi thấy hằng ngày ở trường học. Thật kinh khủng những gì đến với tôi và bạn bè của tôi. Tôi thật không biết mình có sống được đến sáng mai không nữa ! Sống dưới thiên đường xã hội chủ nghĩa này không có cái gì là chắc chắn cả… Mạng sống thật mong manh… Không biết rằng mình sẽ chết khi nào… Thật là đáng sợ ! Đôi lúc ngồi trong lớp tôi nghĩ rằng… tí nữa bước ra khỏi cổng trường không biết có thằng nào cầm mã tấu hay dao phay xông tới chém mình xối xả không nữa ? Vì trong quá khứ tôi đã từng làm thế với một số ngưới.
Nhưng thật đáng thương cho những con người, những tuổi trẻ chưa thức tỉnh và nhận ra sự thật. Đáng thương cho những sản phẩm của cái gọi là “Vì lợi ích trăm năm trồng người”. Thương cho những người đã từng là nạn nhân của chính sách “Trăm năm trồng người”. Tất cả chúng tôi có tội tình gì chứ ? Tôi thương họ cũng như thương chính quá khứ của mình, những ký ức và những nỗi ám ảnh sẽ đi theo tôi không biết đến khi nào. Tôi thương cho tất cả tuổi trẻ Việt Nam, thương cho thế hệ của chúng ta không may sinh ra trong thời kỳ đen tối của đất nước. Tôi, và tất cả chúng ta đã từng hay đang là nạn nhân của chính sách “Trăm năm trồng người” ấy, đã đến lúc chúng ta phải thật sự thức tỉnh và phải làm một cái gì đó ! Hãy để quá khứ trôi qua và coi đó là kinh nghiệm cho cuộc sống… Hãy đứng dậy bước đi một lần và nhìn vào tương lai tươi sáng Việt Nam có được TỰ DO – DÂN CHỦ – NHÂN QUYỀN, để những thế hệ sau được nhìn thấy ánh sáng !

Nguyễn Quốc Đoàn
Sài Gòn ngày 30 tháng 6 năm 2011

nguyenquocdoan@tuoitreyeunuoc.com
www.honviet.tuoitreyeunuoc.com



Nữ sinh đánh nhau

clip nữ sinh đánh nhau trên youtube




You need to install or upgrade Flash Player to view this content, install or upgrade by clicking here.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét