Cuối cùng thì những người Cộng sản Việt Nam cũng phải dứt khoát chọn lựa việc giữ gìn biển đảo hay buông tay.
Giữa hai lựa chọn đó, họ chọn giải pháp buông tay.
Trước sự tấn công, xâm chiếm ráo
riết điên cuồng với lòng tham và quyết tâm cao độ của Trung Quốc, cùng
với việc nhân dân trong nước vô cùng phẫn nộ với hành động của Trung
Quốc và thái độ chập chờn của CSVN, buộc những người CSVN phải gấp rút
chọn một giải pháp: Đối đấu với Trung Quốc hay đối đầu với dân?
Đối đầu với TQ là một việc quá
khó và mạo hiểm, có thể dẫn tới những bất ổn cho chính bản thân những
người CSVN. Trong hàng ngũ những người CSVN đang no nê, phè phỡn, xa hoa
trong một cuộc sống sung sướng thì một cuộc chiến tranh bất kể là chiến
tranh mang ý nghĩa cao cả thế nào, đều không có lợi cho cuộc sống đang
ổn định của họ. Bởi vậy những kẻ này đã dùng chiêu bài ''giữ ổn định
chung'' để ngăn cản và quy chụp những người khác chính kiến với họ.
Chúng ta đều biết khi biết chắc rằng tiến hành chiến tranh mà quyền lợi
của mình được bảo đảm, những người CS không hề ngần ngại, họ phát động
chiến tranh bất chấp mọi thiệt hại cho nhân dân đất nước. Họ có thể đàn
áp đẫm máu đồng bào của họ để giữ quyền lợi của mình, cao hơn nữa là để
cho các nước đàn anh yêu quý. Cuộc chiến Nam Bắc và các cuộc đàn áp tôn
giáo, dân tộc thiểu số... đều nhằm đảm bảo quyền lợi của ĐCS được tuyệt
đối an toàn. Đồng thời những hành động chiến tranh, đàn áp đó rất làm
vui lòng những nước độc tài lớn thân thiết vui mừng. Nói như chính họ
thường nói người khác là ''làm đẹp lòng quan thầy''
Đối đầu với nhân dân trong nước
đang bức xúc có thể gây chút tai tiếng xấu với quốc tế, nhưng dù sao thì
vẫn dễ hơn. Vì đấy là một việc làm chuyên nghiệp, quen thuộc của CSVN
từ nhiều năm nay. Trái ngược với việc chống giặc ngoại xâm bị bỏ mặc từ
lâu nay không hề có sự chuẩn bị nào thì việc trấn áp người trong nước
liên tục được nâng cấp về trang bị, nhân lực, đủ các phương tiện luôn
được bổ sung, nâng cấp cũng như các thủ đoạn mới.
Người quan sát có thể thấy rõ sự
kiện biển Đông, Việt Nam ì ạch không tiến nổi một bước nào, thậm chí là
buông xuôi. Đến ngay cả những bài báo về hành động của TQ cũng đều lấy
từ báo nước ngoài. Nhưng đối với sự bức xúc của nhân dân thì CSVN sẵn
sàng leo thang qua những hành động tấn công liên tiếp bằng truyền thông,
trại giam, uy hiếp bằng đoàn thể chính quyền, sử dụng vũ lực và thậm
chí là ném cứt.
Một hành động nhân đạo nhất của
những nhà CSVN đó là đưa thông điệp đến với những người dân Việt Nam
đang bức xúc phản đối Trung Quốc rằng:
- Không bao giờ Việt Nam đương
đầu với Trung Quốc, dù bất kể chủ quyền bị xâm hại thế nào. Mọi sự kêu
gọi phản đối Trung Quốc đều là phá hoại đoàn kết và tất nhiên sẽ bị
nghiêm trị.
Thông điệp đó đã được gửi đi
bằng nhiều hình thức, nhưng tình yêu nước ngút ngàn khiến nhiều người
dân chưa nhận ra được. Bởi thế người CSVN đã phải tổ chức long trọng,
hoành tráng một cuộc cám ơn quân đội Trung Quốc, khẳng định tình bền
vững anh em giữa quân đội hai nước do đích thân bộ trưởng quốc phòng
Việt Nam Phùng Quang Thanh đứng đầu.
Một cuộc tri ân không cần thiết
phải làm lớn như vậy, càng không cần phổ biến tuyên truyền rầm rộ trên
cách phương tiện thông tin đại chúng.
Nhưng ngay tại thời điểm mà các
cuộc biểu tình phản đối TQ diễn ra tại Việt Nam, một cuộc tri ân Trung
Quốc được cấp cao nhất của CSVN tổ chức quy mô, hoành tráng chính là
nhằm đưa thông điệp tới những người Việt Nam yêu nước hiểu rằng - mọi
việc đã được an bài, đừng có dại mà thiệt thân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét