Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

Áo trắng ngày xưa

ÁO TRẮNG NGÀY XƯA



Đến một hôm ,gió về mang nỗi nhớ...Mây trắng thành thảm trải những mộng mơ..Cuộn tương tư trên vũ trụ nên thơ...Hoa sắc trắng vướng bụi tình ...bỡ ngỡ







Áo Trắng Đến Trường



Áo trắng em mặc đến trường

Đừng bao giờ để ... ai thương lại gần

Dầu là theo dấu bước chân

Đừng bao giờ để làm thân, hẹn hò

Áo trắng thì phải biết lo

Biết không cô nhỏ học trò sáng nay ?

Đừng bao giờ để cầm tay

Đừng bao giờ để ai bày ... viết thư

Áo trắng, em phải giống như ...

Chút mây, chút nắng, từ từ kẻo ... bay

Cặp vở thì phải cầm tay

Mắt ơi đừng liếc, sợ ngày qua mau

Cứ đi chầm chậm cách nhau ...

Nón nghiêng đừng để người sau ... tò mò

Biết không, cô nhỏ học trò

Áo trắng thì phải ... mẹ cô dặn rồi !...




Áo Trắng




Áo trắng tan trường áo trắng bay

Làm ai đứng ngắm với hồn say

Ngẩn ngơ áo trắng vương hoa nắng

Trắng cả hồn ai nỗi nhớ đầy ...



Áo Trắng Và Hoa Cúc




Một thời áo trắng yêu hoa cúc

Câu thơ em viết chỉ riêng mình

Và thêm ai đó thôi ... được đọc

Tiếng chim tròn như giọt mực xanh trong.

Áo trắng ngây thơ thành kỷ niệm

Tiếng ve xưa ấy ngủ trên bàn

Hoa cúc có nhờ hoa phượng đếm

Mỗi ngày thương nhớ lật thêm trang?


thơ sưu tầm




































































__._,_.__

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét