Thứ Hai, 10 tháng 5, 2010

Hòn Ngọc Viễn Đông

"SàiGòn trước 1975 "Hòn Ngọc Viễn Đông"






Sài Gòn Nhớ, Sài Gòn Thương

Sáng nay mây thấp trên đầu
Cơn mưa bất chợt từ đâu kéo về
Ngôi buồn bên tách cà phê
Theo dòng khói trắng tìm về phố xưa .

Níu từng giọt nhớ đong đưa
Xòe tay ra hứng giọt mưa cuối trời
Mây trôi trôi hết một đời
Sài Gòn ...có nhớ những người đi xa ?

Nghe chừng như mới hôm qua
Góc đường , quán nhỏ ly cà phê đen
Ơ kìa con phố thân quen
Hình như nơi cũ đã quên ta rồi .

Vòng tay tiếc nuối rã rời
Cho tôi tìm lại vùng trời bình yên
Giọt buồn vẫn rớt ngoài hiên
Nghe như có một muộn phiền đi hoang .

Mây buồn mây cứ lang thang
Mang theo nỗi nhớ về ngang lưng trời
Cho tôi xin lại nụ cười
Chiếc xe đạp cũ của thời hồn nhiên .

Gởi ai nửa gánh ưu phiền
Nửa kia tôi giử lại riêng cho mình
Gió ơi ! sao quá vô tình
Bỏ mây ở lại một mình bơ vơ ...

Hồng Sang


Tiếng Việt dễ thương qua 2 miền Nam, Bắc


Bắc bảo Kỳ , Nam kêu Cọ (gọi là Kỳ Cọ)
Bắc gọi lọ, Nam kêu chai
Bắc mang thai, Nam có chửa
Nam xẻ nửa, Bắc bổ đôi
Ôi! Bắc quở Gầy , Nam than Ốm
Bắc cáo Ốm, Nam khai Bịnh
Bắc định đến muộn , Nam liền la trễ
Nam mần Sơ Sơ, Bắc nàm Nấy Nệ
Bắc lệ tuôn trào, Nam chảy nước mắt
Nam bắc Vạc tre, Bắc kê Lều chõng
Bắc nói trổng Thế Thôi , Nam bâng quơ Vậy Đó
Bắc đan cái Rọ , Nam làm giỏ Tre,
Nam không nghe Nói Dai, Bắc chẳng mê Lải Nhải
Nam Cãi bai bãi, Bắc Lý Sự ào ào
Bắc vào Ô tô, Nam vô Xế hộp
Hồi hộp Bắc hãm phanh, trợn tròng Nam đạp thắng
Khi nắng Nam mở Dù, Bắc lại xoè Ô
Điên rồ Nam Đi trốn, nguy khốn Bắc Lánh mặt
Chưa chắc Nam nhắc Từ từ, Bắc khuyên Gượm lại
Bắc là Quá dại, Nam thì Ngu ghê
Nam Sợ Ghê, Bắc Hãi Quá
Nam thưa Tía Má, Bắc bẩm Thầy U
Nam nhủ Ưng Ghê, Bắc mê Hài Lòng
Nam chối Lòng Vòng, Bắc bảo Dối Quanh
Nhanh nhanh Nam bẻ Bắp, hấp tấp Bắc vặt Ngô
Bắc thích cứ vồ, Nam ưng là chụp
Nam rờ Bông Bụp, Bắc vuốt Tường Vi
Nam nói: mày đi! Bắc hô: cút xéo.
Bắc bảo: cứ véo! Nam : ngắt nó đi.
Bắc gửi phong bì, bao thơ Nam gói
Nam kêu: muốn ói, Bắc bảo: buồn nôn !
Bắc gọi tiền đồn, Nam kêu chòi gác
Bắc hay khoác lác, Nam bảo xạo ke
Mưa đến Nam che, gió ngang Bắc chắn
Bắc khen giỏi mắng, Nam nói chửi hay.
Bắc nấu thịt cầy, Nam thui thịt chó.
Bắc vén búi tó, Nam bới tóc lên
Anh Cả Bắc quên, anh Hai Nam lú
Nam : ăn đi chú, Bắc: mời anh xơi!
Bắc mới tập bơi, Nam thời đi lội
Bắc đi phó hội, Nam tới chia vui
Thui thủi Bắc kéo xe lôi, một mình xích lô Nam đạp
Nam thời mập mạp, Bắc cho là béo
Khi Nam khen béo, Bắc bảo là ngậy
Bắc quậy Sướng Phê, Năm rên Đã Quá !
Bắc khoái đi phà, Nam thường qua bắc
Bắc nhắc môi giới, Nam liền giới thiệu
Nam ít khi điệu, Bắc hay làm dáng
Tán mà không thật, Bắc bảo là điêu
Giỡn hớt hơi nhiều, Nam kêu là xạo
Bắc nạo bằng gươm, Nam thọt bằng kiếm
Nam mê phiếm, Bắc thích đùa
Bắc vua Bia Bọt , Nam chúa La-De
Bắc khoe Bùi Bùi lạc rang, Nam : Thơm Thơm đậu phọng
Bắc xơi na vướng họng, Nam ăn mãng cầu mắc cổ
Khi khổ Nam tròm trèm ăn vụng, Bắc len lén ăn vèn
Nam toe toét «hổng chịu đèn», Bắc vặn mình «em chả»
Bắc giấm chua «cái ả», Nam bặm trợn «con kia»
Nam mỉa «tên cà chua», Bắc rủa «đồ phải gió»
Nam nhậu nhẹt thịt chó, Bắc đánh chén cầy tơ
Bắc vờ vịt lá mơ, Nam thẳng thừng lá thúi địt
Đến khi Nam địt, Bắc hô đánh rấm
Khi thấm, Nam xách thùng thì Bắc bê sô
Nam bỏ trong rương, Bắc tuôn vào hòm
Nam lết vô hòm, Bắc mặc áo quan
Bắc xuýt xoa "Cái Lan xinh cực!",
Nam trầm trồ "Con Lan đẹp hết chê!"
Phủ phê Bắc trùm chăn, no đủ Nam đắp mền
Tình Nam duyên Bắc có thế mới bền mới lâu…

(Không biết tác giả ?)

Rứa Răng
Đời là rứa hay là răng rứa hí
(Đời là thế, hay là sao thế nhỉ)
Rứa răng đời không một chút vui tươi.
(Thế sao đời không một chút vui tươi)
Thấy răng răng nên đôi lúc mỉm cười.
(Thấy sao sao nên đôi lúc mỉm cười)
Vì rứa rứa nên dường như muốn khóc
(Vì thế đấy nên dường như muốn khóc)
Câm lặng rồi, rứa răng cứ mời mọc.
(Câm lặng rồi, thế sao cứ mời mọc)
Có nói nhiều răng rứa cũng như ri
(Có nói nhiều, sao thế cũng thế thôi)
Mà răng răng, rứa rứa có ích chi
(Mà sao sao, thế thế có ích chi)
Rứa răng, răng rứa hỡi người đà chán lắm
(Thế sao, sao thế... )
Có nhiều lúc hỏi răng mà như rứa
(Có nhiều lúc hỏi sao mà như thế)
Đành trả lời như rứa chứ mần răng
(Đành trả lời như thế, chứ làm sao)

(Vô Danh, ĐVP ‘chuyển ngữ’)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét